- Sáng tác mới
Đông lặng thinh, Tinh khôi từng giọt nhỏ. Giọt yêu thương Giọt vương nỗi nhớ Giọt ngây thơ Giọt nặng nghĩa tình. Cây trĩu mình...
Khu vườn Dưỡng Chính sau mưa(*). Cỏ cây tươi tốt như vừa sinh sôi Thương em gái nhỏ xinh tươi. Dưỡng nuôi chi xách bên người bình không...?!...
“Ai ơi nâng bát cơm đầy Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”* Cơm này mưa nắng bao lần Công Người,ơn Đất thêm ân tình Trời...
Nơi tôi ở Chư Sê phố huyện Trên con đường thẳng tuyến Bắc Nam Trời ưu đãi lòng phàm lưu luyến Đất ba zan đỏ quyện hay làm Phú Cường thác danh lam thắng cảnh...
Thế giới này toàn những thứ bất an Ta đơn độc trên hành trình nghiệt ngã Ngỡ thân thiết nhưng cuối cùng xa lạ Đang nốt thăng bỗng chốc rớt thanh trầm Ta quay về với lối nhỏ trong tâm Khi nham nhở khổ đau hằn in lối...
Mới ngày nào thu còn rơi trong nước biếc, Giờ tuyết đã về, trắng muốt bông bay. Trời đất xoay, đời cũng quay mấy ngả. Chỉ còn ta, đối diện với ta. Tự hỏi lòng, đã bước đi xa? Hay vẫn dùng dằng thương lá rụng....
Tìm hồn ta nơi vời vợi phương xa Chân đạp sương mây,mắt nhìn vô định Ta thấy ta cạnh thật nhiều nhân ảnh Chìm vào đêm như sợi nắng cuối mùa... Vào Đông rồi, trời lác đác tuôn mưa...
Kỷ nhân chi ưu (tiếng Hàn 기인지우 tiếng Hán 杞人之憂 - Kỷ nhân chi ưu). Kỷ ở đây là nước Kỷ (thời Thương, Chu), nhân - người, chi - của, ưu - lo. Bên Việt Nam và Trung Quốc thì nói là Kỷ nhân ưu thiên (杞人忧天)....
Nét dịu dàng duyên dáng thanh tao Như sao sáng giữa muôn vàn tinh tú Đất quê nhà sinh em sao xinh thế Cùng giỏi giang đầy ước vọng đam mê....
Thấy bản thân mình cao quý thì cũng đừng khinh rẻ người khác Tự tin vào dũng khí của bản thân thì cũng chớ khinh thường địch
Thấy của mình là to thì cũng đừng khinh khi cái nhỏ của người khác...
mở cửa trái tim đi em mở giúp anh cánh cửa hầm trú ẩn chen chúc mãi trong không gian vô tận anh mỏi rã rời đôi cánh đã già nua
buốt giá âm u theo ngọn gió mơ hồ Đông nghiệt ngã đuổi Thu về dĩ vãng...
Từ cửa sổ nhìn ra Khung trời hồng và vòm mây tím Anh ở đâu trong rộn rã bước chân người Em đã quen với khúc giao mùa Bản xô nát người nghệ sĩ biểu diễn...
Giấc ngủ ập về Em mơ những học trò Tròn xoe đôi mắt Ngày tháng bừng lên Ngọn lửa yêu thương chưa bao giờ nguội tắt Những đêm trắng, soạn bài Ngày mai giờ giảng thú vị Nếu chỉ lấy tiền, em thành người vị kỷ...
Mình sinh vào ngày 9 tháng 11. Gần cuối năm. Cứ giỗ bố được hơn một tháng là sinh nhật của mình. Bố hy sinh khi mình còn trong bụng mẹ, mẹ bảo con quẫy đạp đòi ra ghê lắm....
“Bâng Quơ” nhớ một thoáng heo may, “Nhớ Biển và Em” chợt thẫn thờ trăng lẻ... “Cà Phê Sáng” những gương mặt lạ, “Chiều Matxcơva” tuyết trắng giá lòng tôi....
Thiên hựu thần trợ (tiếng Hàn 천우신조 tiếng Hán 天佑神助 - Thiên hựu thần trợ). Ở đây, thiên - trời, hựu - giúp, thần - thần linh, trợ - giúp.
Nghĩa câu này là trời ưu ái, thần linh hỗ trợ...
Ngày 18/11/1982, gã cùng mọi người gặp nhau trong buổi tựu trường! Lạ lẫm, bỡ ngỡ của những kẻ nhà quê, học một buổi ra đồng một buổi móng chân vẫn còn vàng do ngấm phèn chua....
Sáu năm rồi thơ chảy Mẹ và con tay ấm bàn tay Yêu thương, nhắn nhủ đủ đầy Vần thơ ấy vẫn còn xanh dầy dậy. Và chiều nay gió dừng chân gõ cửa Báo đông về, con vẫn nơi xa....
Cùng cục đánh dậm đồng hưu Cái tôm búng nước dặt dìu thời gian Tép riu vụn lọt mắt sàng Hoa bèo đồng nội ngỡ ngàng vương chân, Sách Giời không xếp theo vần Chép riêng dòng Thiện Tâm Nhân trang đầu...
Xin gió đừng lắt lay, Xin mưa đừng mưa nữa, Xuân gần về đến cửa, Sao Đông cứ sụt sùi? Sao trăng suông chưa lặn? Sao mây trời chưa trôi? Sao bầy Dơi bỏ tổ Chưa về nơi quen nơi?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!