- Sáng tác mới
Sương đầu ngõ đã tan, Mây trên trời đã vén, Thang mây vẫn chưa cuốn, Cổng Trời rung sấm rền... Sông trần gian đã cạn, Lở bồi cũng chẳng còn, Bãi cát trăng hò hẹn, Lời xưa thành mỏi mòn......
Đời người chút thoáng hoa rơi, Mỏng như cánh mỏng, đầy vơi kiếp người. Tình kia rắc, thắm bời bời, Gió xuân thổi, lụa là rồi, bặt thơm. Đợi mùa sau, đào hoa đơm,...
Qua reception lấy chìa khóa phòng gửi ở đó. Bất chợt cô nhân viên lễ tân người Indian ngước lên. Một đôi mắt thiếu nữ quá lớn trong veo. Mình cảm giác đôi mắt ấy quen quen....
Niềm xưa nghĩ đến mà đau Đi về phía ấy, bạc màu mây tuôn Nhớ nhung một thuở vuông tròn thang trời còn đó, trống trơn kiếp người...
Đã qua ba tháng hè. Nắng bớt gay gắt. Nhưng trời vẫn oi ả. Ở thao trường về, áo đẫm mồ hôi, bữa cơm của lính tuy đạm bạc nhưng cũng phần nào lấy lại sức lực cho chiến sĩ....
Óng ánh giữa Thiên không Triệu Mặt Trời bỗng ngừng ánh sáng Dõi mắt trông... Cõi tịnh Chỉ còn nghe tiếng nhạc ... Bao vòm sao ngơ ngác Mắt trẻ thơ Xanh mãi những Ngân Hà......
Tại sao có nhiều người vào thang máy, bấm số tầng xong là đứng luôn ở đấy, sát ngay bảng phím? Thậm chí thấy người khác phải luồn tay sát qua bụng, ngực mình để bấm phím tầng mà vẫn cứ kệ không nhích bớt cái thân ra?...
Ngọc ngà treo giữa tàng xanh Nắng về Cung Quảng nắng thành non tơ Hỏi người cõi thế bây giờ Còn thương chốn cũ, còn chờ thang mây?...
Chiều gom bao sợi nắng ngà Dát lên đĩa ngọc thế là thành trăng Người thì: ông Giẳng ông Giăng Người kêu: Cung Quảng, Chị Hằng, Nguyệt Nga.Vàng thơm quả thị bị bà...
Ngọc ngà treo giữa tàng xanh Nắng về Cung Quảng nắng thành non tơ Hỏi người cõi thế bây giờ Còn thương chốn cũ, còn chờ thang mây?...
Những nấc thang mây đơm bông trắng đỉnh trời Xanh lấp loáng ánh huy ngời rạng rỡ Vầng thiên kim thắp quang ngàn hoa đỏ Những sắc màu sóng sánh bước nguyên sơ....
Em một mình thoáng tiếng gió bên tai Lặng lặng giữa vầng mây bông trắng Lặng lặng ngắm chốn xưa cao xa lắm Ký ức vỡ òa giọt giọt long lanh....
Chiều gom bao sợi nắng ngà Dát lên đĩa ngọc thế là thành trăng Người thì: ông Giẳng ông Giăng Người kêu: Cung Quảng, Chị Hằng, Nguyệt Nga....
Ở trên cao trăng vẫn sáng, vẫn tròn Mà nhân gian kêu lúc mờ, lúc khuyết Khúc nghê thường nào ai từng biết Thang mây đưa đường mờ mịt xa xăm. Chốn thiên cung ai người đã ghé thăm Hay chỉ Cuội bên gốc đa lủi thủi?...
Hôm qua, con lại được gặp Bá Trong giấc mơ, vài hôm trước hội làng Bá long lanh trong bộ đồ áo tế Liệu sắc hồng có nhạt dấu thời gian Hôm qua, con vui mừng ôm Bá Sau nhiều năm Bá nhẹ bước thang mây...
Cao xanh ươm hạt nắng mềm Một chiều theo gió lạc miền phù hoa. Long lanh mắt ngọc tay ngà Xuôi miền dâu bể nhạt nhoà khói sương Thiên di xa ngái dặm trường Quảng Hàn, Ô Thước vô thường là đây....
Hạ vẫn da diết xanh Trên những chùm mây thắm Cúc đã ngời sắc nắng Ướp thơm hương bước về. Man mác tấc lòng hè Thương về triền cỏ mướt Ngâu loáng bờ mi ướt Nhạt nhòa lời mây xa....
Ầm ừ biển hát trưa nay, Đá leo tít ngọn thang mây, đo Trời. Biển nổi giận, gió trùng khơi. Sóng lớp lớp, muốn chuyển dời Càn Khôn.Sang hèn, thân phận con con, Lên cao, liệu có vuông tròn, được chăng?...
Tìm mình trong cõi mộng mê Chênh chao đôi bóng chìm về nơi nhau Thương mình khói tóc bạc nhàu Vần thơ vỡ giữa xót đau nhân tình....
Gió xuân, cho cỏ rập rờn, Mưa xuân, cho cỏ ngọn mềm mật tơ. Trời xuân, cỏ nõn không ngờ, Sông quê cho cỏ hai bờ lụa thơm......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!