- Sáng tác mới
Tuổi bảy mươi - Cái dốc Tiến lên hay giật lùi? Vượt dốc thật khó nhọc Ngã nhào dễ như chơi... bảy mươi tuổi - Cái mốc Thử thách của cuộc đời...
Khi tưởng cuộc đời là cõi tạm Thế giới bên kia mới là xứ vĩnh hằng Là cõi tạm thì được chớ hay chăng Đến tay trắng và ra đi tay trắng Là cõi tạm là triệt tiêu cố gắng...
Ta nắm chặt tay nhau đi chung hết đoạn đường này em nhé. Xuân, Hạ, Thu, Đông bốn mùa trôi lặng lẽ nở nụ cười buông bỏ chốn thời gian qua thật rồi kỳ cực nhọc gian nan...
Ở đời ta sống với nhau Chữ nhân phải lấy làm đầu trước tiên Muốn vui và bớt muộn phiền Ta nên đơn giản ưu tiên nụ cười. Chân thành để được thảnh thơi...
Nhịn người đâu phải ta ngu An hoà gìn giữ giả mù như không Tự buông cởi trói trong lòng Cho ta thanh thản thong dong nghĩa tình. Nhịn người đâu phải câm thinh...
Tôi với anh phải đâu là xa lạ Chưa gặp một lần, liệu có thể nói quen? Vì ít tuổi nên tôi là em. Mà chắc gì ngàn xưa ta đã thế! Anh gồng gánh kiếp ba đào dâu bể Tôi loay hoay thân lữ thứ chốn này Dẫu tam sinh duyên nợ có vơi đầy Thì quan ải danh-lợi-tình vẫn khác....
Chiều ướp hương, buổi chiều cơm mới Bát mắm tép chưng, lát khế chua vàng Con chạch kho tương, con rô rán vội Ngồng cải luộc nhừ, thơm một nét quê hương...
Đã về tới Sài Gòn Dư âm còn đọng lại Một nụ buồn xa ngái Nở rồi, Hà Nội ơi! Phiên xử tạm khép thôi Bao nhiêu điều còn đó Lòng như con đò nhỏ Cứ chòng chành, khơi vơi......
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
Tôi đã đọc nhiều trường ca, cũng đọc một số bài phê bình trường ca; nhưng viết về thể loại này thì đây là lần đầu tiên. Âu cũng do duyên, khi bạn bè vừa động viên vừa thúc giục. Lại nhẩm câu thần chú: cái gì chả có lần đầu tiên!...
Có một không gian ngọc ngà cổ tích Mặt trời vàng rộn ức triệu nụ vui Hoa ngát thơm nở thắm lời môi Ngôn ngữ đổi trao là dịu hiền ánh mắt. Ở nơi đó không bung biêng thổn thức...
“Bà ru mẹ… mẹ ru con”… Mẹ ôm điện thoại sớm hôm… ru gì. Ru bằng hồn hậu tình quê, Ru chi toan tính, bộn bề, chuông kêu. Nuôi tâm, nuôi bởi tình yêu,...
Ngày xuân trẩy hội chùa Hương. Ngược dòng suối Yến, con đường biếc xanh. Ta về bái Phật lòng thành. Khói nhang hư ảo, nhắc mình thiện tâm....
Bao năm thắm Đỏ điền trang sáng nay hoa báo trổ Vàng mẫu đơn, Chưa lần toan tính thiệt hơn chưa từng dẵm nát cỏ non ven đường...
Có chùa mà chẳng có sư Đất chùa, người lấn chiếm như...của chùa Bệ thờ thông thốc gió lùa. Tượng nhao nhác tượng... nhang vờ vật nhang......
Mênh mênh…ư… mang mang…. Hơi may chưa nhuộm vàng... Lối xuân chưa vội tàn… Bước hè còn miên man... Một cơn bão trái ngang Làm đất trời mọng nước Làm thế gian thảng thốt Làm lòng người nghẹn đau....
Yêu không phải là tìm kiếm một người hoàn hảo, mà là, phải học cách dùng đôi mắt hoàn hảo, để ngắm nhìn một người không hoàn hảo. Tích đức không cần người khác thấy, hành thiện tự có Trời biết....
Em đã mơ gặp anh Trên nhịp cầu Ô Thước Nắng cuối ngày con gái Chòng chành con sóng xanh Em đã thấy Giấc mơ nhỏ bé của em Hoà vào đại dương...
Yêu không phải là tìm kiếm một người hoàn hảo, mà là, phải học cách dùng đôi mắt hoàn hảo, để ngắm nhìn một người không hoàn hảo. Tích đức không cần người khác thấy, hành thiện tự có Trời biết. Người làm việc thiện, phúc tuy chưa đến, họa đã đi xa. Người làm việc ác, họa tuy chưa đến, phúc đã đi......
Ngày xuân trẩy hội chùa Hương. Ngược dòng suối Yến, con đường biếc xanh. Ta về bái phật lòng thành. Khói nhang hư ảo, nhắc mình thiện tâm....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!