- Sáng tác mới
Nắng hạ vàng soi nỗi nhớ trong ta, Lòng chợt thắm tựa sắc màu hoa phượng... Trời đầy sao khi màn đêm buông xuống, Cuốc lẻ bầy vất vưởng cuối đồng xa… Trời như cao… đất thì rộng bao la, Khi kỷ niệm nhạt nhòa… quay trở lại!...
Đêm. Thì hết người rao mời bánh tét, bánh chưng, rồi thì những tiếng lách chách của những miếng sắt khua nhau loảng xoảng...Có lần tôi gọi cái anh chàng mặc áo quần và đội cái nón cối như ông già tôi ngày vừa giải phóng miền Nam từ Trường Sơn Đông trở về nhà lên Tam Quất....
Về thăm trường cũ lối xưa Thoảng như hương bưởi vẫn vừa đâu đây Sân trường hoa nắng rơi đầy Trời xanh mây trắng mỏng dày mộng mơ Sinh viên ngày ấy bây giờ...
Ký ức trường xưa như thác lũ chảy về Ta đã khóc trong những chiều dông gió Xa Thủ Đô nỗi niềm bỏ ngỏ Giờ rong rêu ta thành người hoài cổ Nhớ trường xưa qua khoảnh khắc...
Hai đứa bên nhau thăm chốn xưa Hàng cây còn đó nắng đung đưa Tòa nhà Hành chính *còn lưu giữ Kỷ niệm ngày xưa đến tận giờ
… ngày ấy em còn bé lắm nhe...
Cố Nhà giáo Trần Đăng Ninh được trở về quê nhà sau 40 năm bơ vơ lưu lạc. Đó là câu chuyện ân tình khiến ai cũng rưng rưng về việc làm cao đẹp của gia đình thầy giáo Chung Tôi không kể về thầy giáo Nguyễn Văn Chung và vợ thầy - cô Đỗ Thị Duyên công tác tại trường Tiểu học xã Long Hưng huyện Phú......
Pò Hèn rạng ngời sớm xuân nay, 45 năm trở lại nơi này: Xanh đất, xanh trời, xanh cây, xanh sự sống Nụ cười em thơ- hoá nắng hồng tươi! Chúng tôi bước chậm thôi - nghe đất kể, Gió thì thầm, cây nhắc nhở: Đừng quên!...
Lại ngồi chốn cũ mái trường xưa Tím biếc bằng lăng gió nhẹ đưa Khoả tóc ven hồ mơ mộng liễu Nghiêng mình đáy nước thẩn thơ dừa
Bao đêm khổ luyện bên đèn sách...
Tháng Năm tới, ngọn Nồm cũng tới, Biển xanh hơn, bọt sóng khẽ khàng, Ngàn vạn thuyền Sen bồng bềnh cùng gió thổi, Ngược biển Đông từng nổi ba đào ... Nghìn năm trước đoàn thuyền ai bỏ nước lao đao,...
Thật bất ngờ và xúc động, một ngày đầu tháng 7 khi về thăm chiến trường xưa trên núi Bà Rá thuộc thị xã Phước Long tỉnh Bình Phước, gặp gỡ nhà văn Bùi Thị Biên Linh – Hội viên Hội VHNT Bình Phước - Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam - chúng tôi đã...
Sáu chục năm rồi,Tám Nhô ơi Thì ra đã quá nửa đời người Đứa còn đứa đã đi xa trước Vèo vèo năm tháng cứ thế trôi Sáu chục năm rồi, Tám Nhô ơi Những chuyện ngày xưa vẫn hổi hồi Mặt mũi áo quần nheo nhếch quá Đến trường bụng đói ục ùng sôi...
Hội trường về nhé mình ơi Để cùng nhau sống lại hồi ấu thơ Mái trường xưa. Lớp học xưa ta ngồi xem có còn vừa nữa không Nắm tay quanh lớp một vòng bao nhiêu kỷ niệm chất chồng lên nhau...
Hẹn hò gần một năm tròn Vào Nam du lịch không còn là mơ Sông Sài Gòn một tối mưa Ánh đèn nhấp nháy ảo mờ lung linh. Đồng Xoài gặp bạn nghĩa tình Rộn ràng kỷ niệm học hành thuở xưa...
Ta lại gặp ta bóng phượng xưa Ôn ngày nắng gắt ôn ngày mưa Ôi bao kỷ niệm còn nguyên vẹn Mặt ấy đỏ nhừ… tớ lại thua Chẳng dám ôm nhau sợ bạn cười Dưng mà… Giời xúi mọi người ơi...
Sông Tiền mênh mang Từ trên cao nhìn xuống lấp loáng nắng chang chang Những thảm dừa Những cù lao Xanh đến mỡ màng.
Sóng nước xôn xao một thuở...
Tôi về gom lại lá mùa thu Nhặt lấy bâng khuâng với thẫn thờ Mây buồn xơ xác theo về gió Và ánh trăng buồn của ngày xưa Tôi về tìm lại những chiều mưa...
Nhớ ai sông Isar dâng nước ngang bờ Sáng cuối thu nhạt nắng, sương mờ Mưa không đến, gió vu vơ hờn giận Tạt ngang sông, không bến không thuyền....
Ta trả lại cái nỗi buồn thế sự Vì đời ta cũng đã mãn chiều rồi và cũng ngán cái bàn chân lữ thứ Thèm quay về với bếp của em thôi Em sẽ nấu bát canh chua với cá Con cá ta câu từ thuở thiếu thời...
Bạn và tôi đều có thời thơ ấu Những buồn vui, năm tháng tuổi học trò Những buổi chia ly, trong chiều hè phượng nở Mái trường xưa theo dấu suốt cuộc đời Bạn bè xưa cùng nỗi nhớ chơi vơi...
Quang Trung đứng khuất trong rừng thông núi Quyết xanh cây Vòi vọi ngóng Nguyễn Du đi từng bước nặng nề, bơ vơ trên bãi cát dài nóng bỏng Gió Lào xé tiếng thông xanh thành ngàn vạn mũi tên xỉn màu, đỏ thẫm...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!