- Sáng tác mới
Mình sinh vào ngày 9 tháng 11. Gần cuối năm. Cứ giỗ bố được hơn một tháng là sinh nhật của mình. Bố hy sinh khi mình còn trong bụng mẹ, mẹ bảo con quẫy đạp đòi ra ghê lắm....
Cho đến bây giờ, mấy chục năm qua đi, tôi đã là người phụ nữ cao niên có chút thành đạt nhưng tôi không khi nào quên được hình ảnh và những kỉ niệm về cô giáo Doãn Thị Chút, cô giáo, người thầy đầu tiên của tôi và nhiều đứa trẻ ở làng Duyên Phúc quê tôi....
Một đời sông bị bỏ hoang Không có tiếng cười trẻ nhỏ Một đời ta bị bỏ hoang Duyên thắm mà sao nhạt nợ Niềm vui tuổi thơ như sóng
Trẻ con té lấm mặt sông Tình xuân như xây bằng bụi...
Sớm nay trên đường đạp xe đến cơ quan, tôi lại nghe Thu nhắc nhở: “Hòa viết đi chứ. Đi du lịch chụp ảnh không chán tay thế mà xao động thì không ghi lại là sao? Này nhé, Hòa hãy thả mình nằm giữa thảm cỏ xanh, để những bồi hồi xao xuyến...
Đường về trả nợ Mùa Thu Nhẹ bao năm tháng mỏi nhừ xa quê Màu vàng trải tận chân đê Hương đồng rẽ lối dẫn về ngày xưa Dòng sông tắm bóng hàng dừa Tầng cao tiếng sáo nhẹ đưa cánh diều...
Liệu có gì có thể chữa được 19 "bệnh" về Yêu 1. Ghen Là biểu hiện mang tính bản năng khó che giấu khi thấy người mình yêu, thích đang ở cạnh người khác. 2. Quyến luyến Lúc đầu thì muốn tìm hiểu về người ấy, sau rồi, càng ngày thì lại muốn biết...
Thầy tôi chưa trẻ đã già Ba tư, trò ngỡ đã là năm mươi Da mồi, tóc tựa mây trời Sáu ba, thầy đã ra người ngàn năm. Thầy tôi sống chẳng màng danh Vào Nam dạy học, luận anh hùng cười...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Đang mùa thị, loài quả chọn mùa thu mà chín, nó như thu cả sắc vàng của nắng Thu vào vỏ, thu hết hương thơm của trái Thu làm nên một làn hương riêng chỉ có thị mới có....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Hôm nay ngày tết Đoan ngọ mùng 5.5. Cả dân tộc Việt Nam đón một cái tết mang đậm dấu ấn độc đáo của dân tộc: tết giết sâu bọ. Người ta mua các thứ lá thơm, lá thuốc về nấu nước tắm cho lành. Nhà nào cũng mua hoa quả, xôi thịt để ăn tết....
Mỗi lần con về thăm mẹ Mẹ vui, mẹ đón, mẹ mừng Mẹ lắng nghe con kể chuyện Dạy học vui và được khen Mỗi lần con về với mẹ
Con lại thấy mình trẻ con Con lại thấy mình hồn nhiên Khoe mẹ như hồi thơ bé...
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Lộc trời từ đất ngoi lên Rươi bơi hồng cả nước trên cánh đồng Mùa rươi triều ngập bãi sông Người săm rươi kéo mấy vòng heo may....
Cho đến nay, nhân loại chứng kiến nhiều cách trị nước, như Đế thuật, Vương thuật và Pháp thuật. Đế thuật là con đường trị nước của những người tu luyện như Quỷ Cốc Tử. Đó là Đạo. Ông biết hết nhưng không màng một chút Danh, Lợi, Tình như con người thế gian....
Hồi bé theo bà nhìn lên Tam bảo Chỉ thấy có Phật và Tăng Không thấy Pháp và không biết Pháp Trẻ con không biết Cõi Vĩnh hằng...
Ngày xưa nghèo nhưng cũng có cái sướng thật. Ví dụ như chuyện học hành ý. Mình học 5 năm cấp một, 4 năm cấp hai mới thấy có 1 lần phòng về dự giờ văn cô Quí hồi lớp 6,7 gì đấy. Cấp 3 không lần nào luôn....
Tập thơ này là những tác phẩm đầu tiên của đợt sóng cách tân thơ thứ nhất sau thời kỳ đổi mới; hẳn là các bài phê bình, các công trình nghiên cứu về nó không ít. Tôi viết bài này cũng chỉ đơn giản góp thêm góc nhìn của một độc giả, nhấn nhá những biểu hiện cách tân qua lần lượt từng tác phẩm cụ thể....
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Thần thoại, chữ Hán viết là 神話, là những câu chuyện của, hoặc về các vị thần tiên, không phải về người phàm. Tiếng Tiên, Hàn giống ta, gọi là 신화, chữ Hán cũng là 神話, tức thần thoại....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!