- Sáng tác mới
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến....
Chắc ai cũng tò mò muốn biết cái thôn Hạnh Hoa cụ thể này ở đâu? Và họ Đỗ tại sao lại ngẫu nhiên được ngồi uống rượu nơi này. Tra cứu tìm hiểu thì mới thấy nguyên lý: Hình tượng văn chương ở cấp độ nào...
Nực nồng cả mấy tháng rồi, Đêm nay mưa đổ, tưởng mùa vào mưa... Thầm thì to nhỏ lời xưa, À ơi, tiếng mẹ như vừa ru nôi... Đêm dài, trời rộng, đời vơi,Sao tình mẹ, cứ đầy nơi tận cùng?...
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Tội nghiệp con mèo quá Chắc đánh hơi biết tôi Nó từ đâu vội vã Đến gọi cửa ời ời! Tôi nằm yên trên gác! Người ngợm vẫn còn đau...
Ngày 18/11/1982, gã cùng mọi người gặp nhau trong buổi tựu trường! Lạ lẫm, bỡ ngỡ của những kẻ nhà quê, học một buổi ra đồng một buổi móng chân vẫn còn vàng do ngấm phèn chua....
Nực nồng cả mấy tháng rồi, Đêm nay mưa đổ, tưởng mùa vào mưa... Thầm thì to nhỏ lời xưa, À ơi, tiếng mẹ như vừa ru nôi... Đêm dài, trời rộng, đời vơi, Sao tình mẹ, cứ đầy nơi tận cùng?...
Bầu trời xanh bao la Một cánh chim nho nhỏ Chẳng biết chim gì đó Chẳng biết bay về đâu Một đám mây xám mầu Bay ngang theo chiều gió Không thấy cánh chim nhỏ...
Có một ngày em đã yêu anh Ta mỏi mắt chờ nhau phố vắng Trưa công viên bồn chồn cái nắng Mưa bất ngờ...ta được... nép vào nhau... Một con tem chở thương nhớ hai đầu Thương trò nghèo cõng hai lần con dấu...
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Út phải về trước Trong lòng vẫn ước Tiếp tục du ca Mà đành chia xa Mắt ướt lệ nhoà Ngắm nhìn ảnh mãi Rất nhớ nhà mình Các Búp đều xinh Lung linh tỏa sáng Đây chị Búp Dứa Chăm sóc cả đoàn Chuyên gia an toàn Lo toan thầm lặng Còn đây chị Ba Biệt danh Búp Mỡ Luôn luôn trăn trở Nhắc nhở......
Hoa nở rồi hoa tàn Trời mưa rồi lại nắng Duy tình yêu nơi em trong trắng Mãi tinh khôi vĩnh viễn muôn đời Có cánh buồm là có biển khơi Có hải âu là có ngàn cánh sóng Yêu đi em Tình yêu là khát vọng Để nhân gian tồn tại mai sau...
Ngày lên với bạn trời mưa ngổn ngang kỷ niệm xa xưa ùa về Bảy thằng mỗi đứa một quê mà như ruột thịt chẳng hề nhạt phai Anh cả Cận, út là ai?...
Nhớ thời lên chín lên mười. Tuổi thơ thung thăng theo những con đường nhỏ trong xóm rợp bóng tre mà đi. Những mái nhà tranh nho nhỏ nấp bóng dưới um tùm lá. Ai cũng có mảnh vườn ao cá. Làng quê xanh um mướt mắt trong hồn khi nhớ những ngày đuổi theo bươm bướm;...
Trời mưa như trút nước Ngõ ngập nửa bánh xe Cổng đẩy mãi mới được Vì mưa cản lối đi... Tuy vậy tôi vui lắm! Khi trải nghiệm cung đường Lòng vẫn cảm thấy ấm...
Mẹ về qua làn gió Để ủ ấm hồn con. Mẹ về qua làn khói Ôi! như... Mẹ... vẫn còn. Mẹ ơi quạnh quẽ lắm! Sầm sập cơn mưa đêm Trong cơn đau quặn thắt Ánh Đạo -bừng sáng lên....
Em có lỗi gì đâu, Mà bảo anh tha lỗi. Mưa rối bời mưa bụi, Mà lòng anh bâng khuâng.Hãy vui lên đi em, Dạt dào như mưa Hạ, Đừng dầm dề nặng lá,Những giọt buồn nhặt thưa....
Người thuê chuyển chỗ khác Con mèo bỏ lại đây Tuy mình ngại chăm sóc Nhưng thương nó đói, gầy... Thế là cứ đến bữa Mình lại cho nó ăn Nó cứ chầu trước cửa "Sợ vía" chẳng dám gần!...
Phương Thủy, thành viên khóa 1983-1986 của Nhóm Búp Trên Cành đang sinh sống tại nước Đức xa xôi. Ngày kết nối được liên lạc với Nhà Búp qua các em Nguyễn Diệu Liên, Nguyễn Thúy Hằng, Chu Xuân Giao là ngày các thành viên nhà Búp hân hoan...
Xa như chiều mưa đổ Phượng phập phồng trong mưa Cánh phượng như muốn vỗ Vệt mưa xưa âm thầm... Mưa lần theo con đường, Lên mái chùa thơm phủ, Có ngón tay lem tím,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!