- Sáng tác mới
Chẳng hiểu tại sao cứ mỗi lần Anh đưa tôi đi biển thì trời lại mưa bão. Mưa lớn, gió gào, biển động. Thật khiếp sợ khi phải chứng kiến cảnh biển cả nổi giận. Mà trước đó đang là biển rất bình yên. Lần nào cũng vậy, buổi chiều trước khi cơn bão tới, chúng mình đã được hưởng những giây phút biển thảnh......
Heo may ngô thỏ thẻ cờ Hong lưng áo chẽn vệt mồ hôi loang, Sữa đông bụng nếp hoa vàng Tích Chèo ấp nghén cả làng thức khuya...
Ngỡ ngàng gặp bóng dừa xanh Bên kênh phủ bóng mát lành nên thơ Ngọt ngào tìm một giấc mơ Dáng ai thoáng hiện bên bờ kênh xưa......
Chị bán rau nghèo vừa biếu tôi bó rau Chị dặn khẽ: khi hết rau cứ nhắn Chỉ một bó rau, có chi nhiều nhặn Lúc khó khăn này, bác cứ lấy mà ăn...
Sống ở không gian khác Sinh mệnh tuổi tự do Đời dưới trần chớp mắt Đo đếm bằng thời gian Chớp ở không gian khác Lóe lên rồi vĩnh hằng...
Chiều Chủ nhật, tôi ngồi trước bậc thềm quan sát những đứa trẻ trong xóm chơi với nhau. Chúng thường chơi trò chơi yêu thích “Ta là chúa tể”....
Đây, hai trăm suất cơm cho quận Tư Những con hẻm Đoàn Văn Bơ covid Bến Vân Đồn hay đường Tôn Thất Thuyết Một chút ấm lòng, vơi chút ưu tư....
Về đi hỡi mẹ yêu ơi! Nắng kia đã bạc, sương rơi lạnh lùng... Biên cương cảnh vật não nùng Mỏng manh áo mẹ, ngại ngùng gió layMẹ về con ở lại đây Con còn đồng đội,...
Đêm nay khắp thành phố Lạnh lùng trong giới nghiêm Sài Gòn vẫn thức đó Với biết bao nỗi niềm... Sài Gòn ơi! Thương lắm! Hãy giữ vững niềm tin!...
Tháng Bảy về, con không thể nào quên. Những khúc ca viết về chiến tranh, về cha và đồng đội. Cứ da diết như gió mùa thổi mãi. Cứ thấm vào, chạm khắc trái tim con!...
Đừng lưu dấu vết. Thanh thản dừng chân Chẳng bám víu vào điều gì, cứ dừng rồi đi tiếp. Không tránh duyên đến, chẳng níu duyên đi Buông bỏ là tự do, bám víu là khổ ải Đến với đời tay trắng, rời cõi đời tay không....
Sư Pháp Luân (법명 법륜, 法輪), pháp hiệu Trí Quang (법호 지광, 智光), tục danh Choi Seok Ho (속명, 최석호) là một vị tăng Tào Khê Tông tại Hàn Quốc, hiện là người nổi tiếng, có ảnh hưởng lớn đến Phật giáo và xã hội Hàn Quốc. Sư có nhiều tác phẩm, danh ngôn thâm thúy....
Con ra khỏi phòng thi Bố bồn chồn trước cửa Trông mặt con lầm lì Bố chần chừ hỏi nhỏ "Con ơi ! Bài chắc khó Con có làm được không?"...
Mấy ngày rồi, Mụ mong đứng mong ngồi hết đi ra rồi lại đi vào. Hai đứa con thì suốt ngày đòi mẹ quà, đòi ăn ngon. Mà giãn cách xã hội ba ngày mới được đi chợ một lần, tiền thì đâu có dư dả gì. Mụ gắt lên với lũ trẻ một cách vô cớ....
Tá Tràng có tên bên tiếng Hàn là 십이지장. Tá trong Tá tràng chính là số 12, tức 1 Tá (장/腸/tràng chính là "ruột"). Tìm tra mãi mới thấy giải thích nguồn gốc tên gọi Thập nhị chỉ (십이지 - 十二指), nó được giải thích là 길이가 손가락 12개 두께정도 된다고 붙여진 이름 (사실은 그것보다 조금 더 길다) tức là đoạn ruột mà chiều dài của......
Thượng Đế thật sáng ý Khi tạo ra con người Một bản gốc hoàn mỹ Như thể đất với trời Đôi mắt hướng phía trước Khỏi ngoái lại đằng sau...
Xưa, có người dùng hai cái thùng gỗ lớn để gánh nước. Theo thời gian, một trong hai cái bị nứt, vì vậy khi gánh nước từ giếng về thì chỉ còn một nửa. Cái thùng còn nguyên rất tự hào về sự hoàn hảo của mình, còn cái bị nứt luôn cắn rứt vì không hoàn thành nhiệm vụ....
Mình từng nghe mọi người tranh luận về xuất xứ, nội dung của câu ca dao dưới đây. Gió đưa cây cải về trời Rau răm ở lại chịu lời đắng cay Mình xin góp thêm lời bàn về câu ca dao ấy....
Nỗ lực anh là cái thấy, Của tôi hay người xung quanh? Hay là cái gì khó thấy, Chỉ riêng anh biết mình anh. Thậm chí còn hơn thế nữa, Thất bại anh khóc một mình,...
Ngày ấy, khi chúng tôi còn nhỏ, mẹ tôi thường ăn trầu. Nhà ở nông thôn ngày ấy thường là nhà ba gian, năm gian với bậc thềm tam cấp lên hiên nhìn khoảng sân rộng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!