- Sáng tác mới
Thêm một giọt buồn nữa Có cố nữa được không? Thêm chút nắng mai hồng Non tơ cả trời hạ Thêm một cơn gió lạ Em quên cả mây bay...
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Tháng Ba em luôn thật nhiều kỷ niệm Nhiều vui buồn nhiều vất vả tháng năm Rồi một ngày gió lay cửa ghé thăm Mang theo nắng Tháng Ba đầy ấm áp...
Mắt sắc thế! Còn đong đưa đến thế! Áo nâu sát eo thon khoe vồng ngực căng tròn. Nắng non, gió xuân ghẹo trêu hoa lá. Cửa thiền chòng chành… chóng mặt… áo nâu non.. Chẳng có luật nào cấm lên chùa! Thị Màu xưa đã từng yêu chú Tiểu....
Những ngày cuối năm sau đợt mưa lạnh lê thê, đầu tháng chạp nắng vàng chợt bừng lên rạng rỡ trải dài trên miệt vườn đất bãi quê tôi. Và kìa trên triền sông Hồng đã sáng rực lên sắc hoa chờ đón Tết....
Gió ơi gió thổi về đâu..? Chiều rơi vương vãi sắc màu khói lam. Liêu xiêu mấy cánh Đông tàn... Lẫn trong mắt biếc nắng vàng lung linh!...
Chỉ tuổi thơ Là Tết mãi ta rùng mình Chợt hãi Bao nhiêu năm rồi Chôn chặt Tết quê Bao nhiêu năm rồi Chuyến đò xuyên sương khói Nước sông La Sừng sực những hương nồng Mẹ Ba mất rồi Ông bà ngoại mất rồi...
Ngày xưa, khi còn tuổi cắp sách, mong muốn lớn nhất mỗi dịp nghỉ hè là về 2 quê nội ngoại! Quê nội và quê ngoại cách nhau một con sông. Sông hiền hoà và thật nhiều tôm cá. Chiều chiều, theo lũ em con cậu, con chú và lũ cháu con anh chị họ,...
Ngày xưa mình đi học, mình thực sự kính trọng thầy cô. Lúc nhỏ, thỉnh thoảng đứng ngoài cửa sổ lớp học xem các thầy cô giảng bài, mình ngưỡng mộ quá, về nhà cũng lấy cái que dài dài đập đập lên bàn, bắt chước thầy cô giảng bài....
Đàn ông vốn rất tốt Khi làm chủ gia đình Với vai trò trụ cột Cho vợ nương tựa mình Cả sức lực, tiền bạc Cả tinh thần anh minh Luôn sẵn sàng gánh vác Những công việc gia đình...
Lá thu rơi chơi vơi trong lòng tôi Tôi hứng lá mộng mơ em gần quá Mùa xao xác gọi thu quen thu lạ Nệm lá vàng nhắc em tận cùng xa...
Mẹ đứng bên dòng sông lộng gió Sóng cuộn lên cả màu áo xanh lam Mây sà xuống bồng bềnh thơm gò má Mắt nhìn xa, lóng lánh tin vui...
Đầu mày đến cuối mắt thôi Mà sao cách cả khoảng trời chia xa Vẫn đắm đuối vẫn mặn mà Mắt trong mắt vẫn thiết tha nồng nàn Hàng mi nhẹ lướt mơn man...
Có một ngày em đã yêu anh Ta mỏi mắt chờ nhau phố vắng Trưa công viên bồn chồn cái nắng Mưa bất ngờ...ta được... nép vào nhau... Một con tem chở thương nhớ hai đầu Thương trò nghèo cõng hai lần con dấu...
Hà Nội ơi Thu này lỡ hẹn nhau Ghế đá vắng nụ hôn gặp gỡ Hoa sữa vẫn ngọt ngào dọc phố Không gặp người hương bay về đâu Các chàng trai cô gái ra tuyến đầu...
Hội trường về nhé mình ơi Để cùng nhau sống lại hồi ấu thơ Mái trường xưa. Lớp học xưa ta ngồi xem có còn vừa nữa không Nắm tay quanh lớp một vòng bao nhiêu kỷ niệm chất chồng lên nhau...
Nỗ lực anh là cái thấy, Của tôi hay người xung quanh? Hay là cái gì khó thấy, Chỉ riêng anh biết mình anh. Thậm chí còn hơn thế nữa, Thất bại anh khóc một mình,...
Những lúc khó khăn nhất Không phải khi nước mắt Của bạn đang trào rơi Mà giấu nó trong mắt Cho nụ cười trên môi...
Con suối nhỏ rừng sâu, Chảy một dòng trong mát. Hoa lá cỏ ven bờ, Đua nhau hương thơm ngát. Nguồn sông là nơi đây, Con suối nhỏ đêm ngày, Lặng lẽ đem lòng mình, Gửi cho sông tất cả....
Đừng bao giờ quên đứa trẻ Tặng cho bạn một món quà Ngay cả có thể chỉ là Một bông hoa bé vừa hái Trong mắt trẻ thơ khi ấy Bé chọn cho người mình yêu...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!