- Sáng tác mới
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Ngày đầu tiên nghỉ hưu Nhận đồng tiền "bố thí" Một khoản rất lìu tìu Một lẻ năm đô Mỹ (105 $)! Colonel Sanders nghĩ: "Mình là đồ bỏ đi Phải ăn bám xã hội Sống nữa mà làm gì?!!!"...
Cảnh cũng tùy Duyên mà khởi. Nắng có thể xanh như khói Óng mật ong từ khóm hoa vàng.. Khi ngày mới hát khúc rộn ràng Tim ta cất lời, đất trời du dương hát Màu lạc quan trùm lên bát ngát...
Đêm Noel. Dù là một năm bất thường với bao biến cố và khó khăn, mất mát... vẫn có thời khắc cho tĩnh tâm và hy vọng. Đêm Noel vẫn lung linh ánh nến và thiêng liêng lời nguyện cầu....
Trời thì đã chuyển sang thu Mà con nhiễu sự tù mù chửa tan Đời thì còn những quan tham Người dân còn chịu cơ hàn chưa thôi... Già về quê nghỉ... chưa ngơi...
Ve vẻ vè ve Nghe vè A4 Hiền, ngoan, khiêm tốn Như đàn cừu non Không chạy lon xon Bắng nhắng như Khỉ.... Nết na chăm chỉ Như bạn Việt Quang Cười nói oang oang Tuấn Duy siêu quậy...
Cơ thể ta là một ngôi nhà ta thuê trọn gói. Hết thời hạn thuê, ta sẽ phải hoàn trả nó. Lúc đó, việc bảo tu là điều tất yếu. cơ thể là gì? Đấy chính là ngôi nhà bạn đang sống. Tri thức, linh hồn chỉ có giá trị khi nó nằm trong một cơ thể khỏe mạnh....
Ngày này cách đây 18 năm bố tôi lặng lẽ ra đi về cõi vĩnh hằng ở tuổi 84 một tuổi cũng là thọ ở cuộc đời một con người dẫu rằng đám con cái chúng tôi vẫn bàng hoàng xót thương bởi mất cha và đã không làm được gì nhiều để báo hiếu....
Sống mãi tới lúc phải già Nhiều khi tính khí người ta thất thường Bệnh tật mang đến tận giường Xương khớp nhức mỏi, răng thường lung lay Nhớ quên cả tháng, lẫn ngày Ăn xong còn hỏi bữa nay dùng gì?...
Dù anh ít khi nói Mọi người đều cảm thông! Đôi khi anh mệt mỏi Với vị trí người chồng... Chị không may mất trí Chẳng nhớ trọn điều gì Lời nói và suy nghĩ...
Cảnh cũng tùy Duyên mà khởi. Nắng có thể xanh như khói Óng mật ong từ khóm hoa vàng.. Khi ngày mới hát khúc rộn ràng Tim ta cất lời, đất trời du dương hát Màu lạc quan trùm lên bát ngát Vũ trụ này, thảm cỏ ấy, hoàng hoa......
Cuộc đời người quá ngắn Mọi thứ đều mong manh Chỉ một chút bất cẩn Là đổ vỡ tan tành... Bé chỉ mong mau lớn Và mơ ước thật xa Khi gặp con sóng lớn Ta mới dần hiểu ra...
Tôi thực sự hào hứng đón nhận, nâng niu và trân trọng đọc liền mạch “Đường vào ánh sáng” tập thơ của ba tác giả Nguyễn Thị Uyển, Nguyễn Phương Thủy và Hoàng Tố Uyên Rose....
Thủy chí thanh tắc vô ngư nhân chí sát tắc vô đồ (tiếng Hàn: 수지청즉무어 인지찰즉무도 - tiếng Hán: 水至淸則無魚 人至察則無徒). Ở đây, thủy - nước, chí - tận, thanh - trong, tắc - ắt sẽ, vô - không, nhân - người, sát - kỹ lưỡng, đồ - học trò, người theo;...
Tuổi già sợ nhất điều chi? Sợ lúc trái gió, sợ khi trở trời Sợ bệnh tật quấn quanh người Sợ tiền không có, ai thời cậy trông? Sợ con cháu chẳng vừa lòng Già yếu lập cập, nói xong quên rồi!...
Cứ lau bụi nếu phải làm như vậy, Nhưng bạn ơi, còn nhiều việc tốt lành, Vẽ hay viết, trồng cây hay nướng bánh, Có khác không, giữa cái muốn và cần? Cứ lau bụi nếu phải làm như vậy,...
Tuổi già chưa hết lo toan Bạn cần lựa sống khôn ngoan cho mình... Sống chậm lại, biết lặng thinh Mình bức xúc quá, thì mình " tăng xông"! Thẳng thắn, đừng có viển vông...
Cụm từ "Phụ mẫu chi niên, bất khả bất tri" (tiếng Hàn 부모지년, 불가부지야" ; tiếng Hán 父母之年, 不可不知 也) vốn trích trong 1 câu trong Luận ngữ, nguyên văn chữ Hán là: 子曰: "父母之年, 不可不知也. 一則以喜, 一則以懼 (자왈: "부모지년, 불가부지야. 일즉이희, 일즉이구),...
Quẩn quanh trong lý thuyết Phải "sống cho chính mình" Đến già cũng chẳng biết Mình vẫn luôn quên mình! Vẫn sẵn sàng hy sinh Con cần đâu, có đó! Vẫn cơm niêu, nước lọ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!