- Sáng tác mới
Người ta yêu người Vì người ta yêu mình Yêu diết da mình Nên yêu người da diết Yêu sự sống nên yêu luôn cái chếtnHồn người yêun Xây mộ ở trong tim...
Người tìm ký ức tuổi xanh Bên mình vẻn vẹn hành trang - Nụ cười Bao năm mê mải đường đời Chợt khi luyến nhớ một thời xa xưa Túi đầy kỷ niệm tuổi thơ Trong tâm gìn giữ tận giờ chẳng vơi...
Những ngày đầu giải phóng, đơn vị Hoan được giao công tác quân quản. Lúc này tình hình rất lộn xộn. Cướp nổi lên. Đời sống của nhiều khu vực bất an. Phải nhanh chóng ổn định tình hình để người dân sớm yên ổn làm ăn....
Nghệ thuật ngưng bước thời gian Dẫn không gian lạc vào xứ lạ Nắng già trăm năm soi điện sáng trong phòng Ta đứng giữa hai miền hư và thực Cuộc đời không bắt đầu từ trong bụng mẹ Mà tự thuở xa xưa, khi nghệ thuật ra đời...
Tôi đã khóc khi đọc từng câu chuyện Tình mẹ bao la như biển lớn sông dài Suốt một đời mòn vẹt cả đôi vai Vắt kiệt sữa nuôi tháng ngày hy vọng... Đứa trẻ lớn tràn căng đầy sự sống Bước vào đời nuôi giấc mộng xa hoa...
Thực ra, qua quá trình biến đổi ngôn ngữ, chữ Niên đã biến âm thành tiếng "Năm" trong các từ Năm Mới, Trăm Năm, Năm Tàn Tháng Tận... của người Việt Nam mình....
Thủa xa xưa anh tặng em chùm hoa trắng Cánh xếp tròn giấu đêm dài trăn trở Hương nồng thơm, phấn phủ đầy trang sách mở Chưa một dòng anh viết tặng em Thủa xa xưa anh bối rối bên thềm...
Biết Đông từ cõi xa xưa Heo may cô quạnh lệ mưa hoen tròng Nỗi buồn như thể con sông Cứ trôi thui thủi xuôi dòng thời gian....
Thoang thoảng Xuân Tia nắng vàng đẫm hương thơm Đào thắm mai vàng xen vào làn gió nhẹ Tiếng bếp lửa hồng reo vui khe khẽ Nồi bánh chưng xanh nô nức gọi Xuân về...
Mẹ như chiếc lá vàng xinh. Dẫu lìa cành vẫn lung linh sớm, chiều. Hồn thơm vẫn tỏa phiêu diêu. À ơi… câu hát bao nhiêu tháng ngày. Mẹ ơi, mẹ ngủ cho say....
Kỷ niệm bỗng lìa cành, Cả rừng thu lá đỏ, Hương cốm nào cuối phố, Nắng bỗng bừng lên, trong ngọn gió hanh... Sụt sùi Đông về, Kỷ niệm ướt mong manh, Xin chút gió Xuân, Xin hầm hập gió Lào,...
Gió hoang ơi! Có ghé miền thơ dại, Tìm đến gốc sim xưa, ta sẽ đợi chờ. Xuân đến, thu đi, hè qua, đông lại, Trái sim mọng chín, chẳng theo mùa... Khe suối ngọt rì rào, trôi mãi, Một cánh sim tím lịm xoay xoay,...
Bơi đi nào hãy bơi đi Từ nay chẳng ngán chuyện chi nữa mày Ở lồng giờ được ra đây Tự do bơi lội vui vầy... thích nha! Bây chừ sông nước về ta* Bơi xuôi bơi ngược bơi ra bơi vào...
Bó hoa gửi xuống cửu tuyền... Bao nhiêu thương nhớ mẹ hiền...gửi theo... Năm một Ngày Mẹ đâu nhiều. Nhớ thương kể xiết bao nhiêu cho vừa....
Nói tới Lộc là nghĩ ngay tới những món vật chất có thể định lượng được chứ không mơ hồ định tính như chữ Đức, chữ Nghiệp… Lộc thường tìm đến nhà có quyền lực. Không làm ông này, bà nọ thì chỉ có hưởng Lộc từ con cháu, học trò chứ không dưng mà có của......
Em tìm anh trong khoảng trời xanh Chỉ có dạt dào mây bay cùng gió. Em tìm anh của ngày xa xưa đó Chỉ có giày vò cuộn trái tim đau. Em tìm anh của nụ hôn dài sâu...
Bó hoa gửi xuống cửu tuyền... Bao nhiêu thương nhớ mẹ hiền... gửi theo... Năm một Ngày Mẹ đâu nhiều. Nhớ thương kể xiết bao nhiêu cho vừa. Ai làm trời đổ cơn mưa!...
Ngày lên với bạn trời mưa ngổn ngang kỷ niệm xa xưa ùa về Bảy thằng mỗi đứa một quê mà như ruột thịt chẳng hề nhạt phai Anh cả Cận, út là ai?...
Khi cầm thơ trong tay, Chị hãy ra cầu Tình* Đọc thơ cùng với sóng Niềm vui chung mở rộng Nỗi buồn lặn đáy sông. Khi cầm thơ trong tay, Chị ghé thăm vườn hạ Ngâm thơ cùng sắc lá Ửng hồng xinh gò má...
Bạch Hạc ngàn năm thành Huyền Hạc Ba ngàn năm sau, thân vàng chói mặt trời … Cổng trời mở, từng phiến mây hối hả Tỏa hương lành theo gió khắp nơi nơi......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!