- Sáng tác mới
Chồng sống bằng hút nhựa cây Vợ thì khát máu đêm ngày vo ve Bị ăn một đập bét nhè Đúng là một lũ ba que. Con gì?...
Minh đong ba miệng bò gạo vào rá, liệng qua trước mặt chị Nếp mẹ nó đang ngồi chọn cói rồi đi về phía giếng để vo. Trước khi đổ gạo vào nồi, nó bốc một nắm bỏ sang cái bát riêng....
Làng Nam Mầu – Bắc Kạn Mở hội mấy ngày liền Già trẻ đều nô nức Người chen người như nêm. Rồi bỗng nhiên xuất hiện Một bà già ăn mày Bà rách rưới hôi hám Gần ai họ chạy ngay....
Góc vườn vợ chồng nọ Có một hang rắn to Mà lại là rắn độc Nên vợ chồng rất lo. Một hôm đang cuốc đất Thấy rắn chồng bò ra Tha về một con nhái Đút cho vợ ở nhà....
Nhạy cảm với việc Nhà Giời Biết trước mưa nắng giúp người nông gia Chưa ai trông thấy có nhà Cành cây ngọn cỏ la đà tháng năm....
Tôi đọc tập thơ “Ngân lên từ nỗi nhớ” của Nguyễn Phương Thủy trong một ngày đẹp trời, ở một nơi rất xa, cách Hà Nội thân yêu của tôi tới hơn nửa vòng trái đất. Còn gì hạnh phúc hơn khi được thưởng thức một tập thơ dày gần 300 trang giữa khung cảnh ngập tràn hương sắc mùa thu ở một vùng bể bắc đẹp......
Là chim mà lại không bay Sống nơi băng giá cả ngày lẫn đêm Chống rét bằng bộ lông mềm Bơi lội vào dạng được xem kỳ tài....
Đêm ấy mình ngủ ở khách sạn Hương Giang. Từ ban công ngắm vầng trăng thượng tuần sóng sánh mênh mang sông nước không gian thật hư ảo lạ lùng. Gần sáng xuất hiện một giấc mơ lạ....
Mẹ ơi mùa thu rơi xuống nước Cá cũng chìm trong những suy tư Sóng bỡ ngỡ tưởng mình thêm tuổi Cỏ lá, rong rêu trôi nổi ướt dầm Gió âm thầm thương, chiều buốt lạnh....
Cùng tuổi với nhau nhưng Hương Kều cao vút. Chân dài vai rộng. Mũi thẳng. Mắt to. Miệng loe. Răng trắng đều tăm tắp. Chân tay nghều ngào vụng về thô thiển. Tính cách sồn sồn vội vàng nóng nảy. Hương Kều nghịch ngợm liều lĩnh hơn con trai....
Năm ấy Cu Nhọ chỉ sáu bảy tuổi. Theo bố mẹ ra đê biển nằm trông chiếc thuyền gỗ thợ đang đóng dở. Giữa đêm trời nổi dông. Một ánh chớp chói lòa kéo theo là tiếng sét kinh hoàng....
Nỗi nhớ bay lên trời Nhuộm xanh xa trong vắt Nỗi nhớ lặn xuống nước Nối chiều cao thêm sâu. Em bây giờ ở đâu Nỗi nhớ vòng phía trước Bây giờ em còn đợi...
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Nằm ở nhà thưởng ngoạn mùa sen Hương ngào ngạt bồng bềnh mặt nước Em yếm đỏ khỏa chân xuống nước Trắng hồng trộn lẫn với màu sen...
Đã bao lần về lại bến sông quê Kỷ niệm tuổi thơ lặng lẽ tìm về Mắt ngơ ngác tìm bãi bồi xưa ấy Thấy mênh mang một màu nước sóng xô....
Kobe lên bốn tuổi Thông minh, biết nhiều điều Hơi một tí là dỗi Nhưng mà rất đáng yêu! Thích đọc sách cùng chị Làm toán cực kỳ nhanh!...
Bất chợt, gió bấc về. Lá cây bàng trước cổng trường cấp ba Lê Hồng Phong Nam Định từ vàng chuyển màu đỏ sậm, lúc rời cành lá đã héo khô, cuộn lại lăn trên mặt đất khô rang xao xác....
Trong những năm tháng học trò, tôi và bao bạn bè thuộc nằm lòng câu thơ của nhà thơ Bảo Định Giang: “Tháp Mười đẹp nhất hoa sen Việt Nam đẹp nhất...
Mẹ bắt đầu "trẻ" từ khi nào nhỉ? Có lẽ từ khi tuổi cao không còn làm ruộng được nữa. Lúc đó, ông còn sống, các con đi làm xa, ông bà ở nhà tự chăm nhau....
Một chàng trai trẻ đến xin học một ông giáo già. Anh ta lúc nào cũng bi quan và phàn nàn về mọi khó khăn. Đối với anh, cuộc sống chỉ có những nỗi buồn, vì thế học tập cũng chẳng hứng thú hơn gì....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!