Chân tâm

Chân tâm
Nghe có câu chuyện, thấy nói là chuyện Phật giáo, kể rằng có một chùa ở làng nọ thực hiện quyên góp để đúc chuông. Ai cũng nhiệt tình quyên tiền, kim loại để đúc chuông.Có bà lão nghèo không có tiền, chỉ có cái nhẫn cũ kỹ là thứ quý nhất nhưng cũng quyên góp. Người thợ khi lọc kim loại để nấu chảy đã vứt cái nhẫn ấy đi.

(Ảnh: Lan Phương)


CHÂN TÂM

(Dương Chính Chức)

 

Nghe có câu chuyện, thấy nói là chuyện Phật giáo, kể rằng có một chùa ở làng nọ thực hiện quyên góp để đúc chuông. Ai cũng nhiệt tình quyên tiền, kim loại để đúc chuông.

Có bà lão nghèo không có tiền, chỉ có cái nhẫn cũ kỹ là thứ quý nhất nhưng cũng quyên góp. Người thợ khi lọc kim loại để nấu chảy đã vứt cái nhẫn ấy đi.

Chuông đúc xong đánh không kêu. Sau trụ trì chùa được báo mộng, tỉnh dậy bèn đi tìm cái nhẫn và treo vào đầu chuông. Lúc đó chuông mới ngân tiếng vang xa.

Nhớ láng máng câu chuyện là thế chứ không rõ nội dung cụ thể.

Quyên góp trọng về chân tâm chứ không trọng về lượng ít nhiều. Chân tâm thì một đồng cũng quý, không có tiền thì một lời cầu nguyện chúc an lanh cũng làm thiên hạ ấm lòng. Vì phông bạt mà vảy nghìn vạn thì cũng như không. Còn vì phông bạt mà ít xít ra nhiều, không nói có thì còn là chiêu nghiệp, phải tội ấy ạ.