Nhân duyên biến đổi theo thời gian

Nhân duyên biến đổi theo thời gian
Nhân nay đã hết, Duyên thời đã đoạn, âm thanh buồn xao động bốn phương Cha mẹ khuất núi, lại thêm người thân rời xa. Thôi việc cơ quan, liên hệ đồng liêu đứt đoạn. Bớt đi chút rượu, ngày dài thêm ra. Lũ bợm nhậu vẫn rủ rê ngày nào, giờ điện thoại cũng thưa thớt hẳn.


(Ảnh: Tam Tran)


NHÂN DUYÊN BIẾN ĐỔI THEO THỜI GIAN

 

Nhân nay đã hết, Duyên thời đã đoạn, âm thanh buồn xao động bốn phương

Cha mẹ khuất núi, lại thêm người thân rời xa. Thôi việc cơ quan, liên hệ đồng liêu đứt đoạn.

Bớt đi chút rượu, ngày dài thêm ra. Lũ bợm nhậu vẫn rủ rê ngày nào, giờ điện thoại cũng thưa thớt hẳn.

Người bỗng lười đi, nhác cả việc ra ngoài. Dù có được rủ, lấy cớ ví quá nặng không lết ra ngoài được.

Phải chăng người xa cách, lòng cũng cách xa theo, thanh âm của nhân duyên nhạt nhòa cũng xào xạc buồn như tiếng lá rụng trong gió thu.

Nào đâu biết nhân duyên kia lại đổi thay theo thời gian

Vì vẫn ngỡ rằng bạn vong niên thì bên nhau mãi mãi.

Và vẫn cứ tưởng bạn cùng học xưa vẫn sẽ mãi là bạn, dù có gì vẫn luôn ở cạnh nhau.

Bạn xã hội vốn từng cùng nhau, nào chia sẻ câu chuyện cuộc đời, nào bên chén rượu tâm sự chuyện nhân sinh và hoài niệm, nào cùng khóc, cùng cười, cùng hạnh phúc, thì bây giờ đang ở nơi đâu?

Giờ ta đã hiểu thêm một chút.

Rằng theo thời gian, nhân duyên cũng thay đổi, con người cũng đổi thay.

Rằng chẳng phải chẳng biết phải làm sao, mà là buộc phải khác đi để thuận theo dòng thời gian của cuộc đời

Nhưng vẫn có một thứ trong lòng không thể xóa

Dù mặt có thể quên, nhưng những ký ức đẹp đẽ ấy vẫn luôn chiếm trọn một góc trong tim này…

Dương Chính Chức dịch từ bản tiếng Hàn