Những người thầy trong cuộc đời tôi
- Thứ năm - 18/11/2021 17:30
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: Ngọc Châu)
Những người thầy trong cuộc đời tôi
(Tác giả: Ánh Tuyết)
Lên 6 tuổi, tôi được vào lớp vỡ lòng. Khi ấy tôi vẫn còn tu tý mẹ. Tôi là con út, bố lại hi sinh khi tôi còn nằm trong bụng mẹ nên mẹ chiều lắm.
Lớp vỡ lòng của tôi đặt ở gian ngoài của chùa làng. Cô giáo dạy chúng tôi là Doãn Thị Chút. Làng tôi,ai học vỡ lòng cũng đều do cô Chút dạy.
Cô uốn nắn chúng tôi từng nét chữ, khi đánh vần. Cô bắt tay từng đứa cho biết khoanh tròn chữ o, chữ ô. Đứa nào mải nghịch không chịu học thì cô cũng vút cho một thước kẻ vào mông hoặc cộc cho cái đau điếng vào đầu. Cô dạy chúng tôi biết vệ sinh thân thể, chào hỏi lễ phép với người lớn, không đánh cãi nhau. Nhờ cô khuyên bảo, tôi cai được vụ tu tý mẹ đấy.
Hết năm, chúng tôi đều đọc và viết thông thạo bài:
Tay em cầm quyển sách hồng
Em ra trường học vỡ lòng vui vui...
Tôi học trường cấp I của xã An Đồng huyện Duyên Hà quê tôi. Thầy giáo trong những năm cấp I tôi chỉ nhớ thầy Thanh, thầy Quỳ, Thày Lọc. Mỗi thầy chủ nhiệm một lớp.
Những năm đó chiến tranh chống Mỹ, chúng tôi được dạy ý thức cảnh giác cao độ lắm. Mùa hè, đến coi trường, thấy một người đàn ông ăn mặc sang trọng (áo trắng sơ vin quần phăng đen) chúng tôi nghĩ là gián điệp, cắt cứ nhau bí mật theo dõi .. sau mới biết thầy là thầy Lộc, chủ nhiệm lớp 4 của tôi.
Cả 4 năm cấp I chúng tôi vẫn nhũng nhẵng đeo bàn tự đóng đến trường. Lớp nào khá thì có chiếc ghế băng kê sách, còn cứ là ngồi bệt xuống đất. Vậy mà thầy cho chữ nào chúng tôi nhận chữ ấy. Thi tốt nghiệp đỗ gần hết.
Lên cấp hai, chúng tôi học lớp 5 ở trường cấp III cạnh phố huyện. Cô giáo chủ nhiệm xinh lắm, tên cô là Vở. Được một năm chiến tranh phá hoại của Mỹ lan ra ngoài Bắc, chúng tôi đi sơ tán tại cánh đồng làng Trung Thôn, xã Kim Trung. Thầy trò tự góp tre rạ, gánh đất dựng lớp học. Tôi nhớ những người thầy của tôi, cô Thanh dạy văn, là chủ nhiệm, cô trẻ, xinh và rất sợ ma, thầy Đà dạy địa, thầy Duyên dạy sử, Thầy Phan Trí Hạnh dạy thể dục… Thầy dạy toán sao tôi không nhớ (mong thầy tha lỗi). Lên lớp 7 chúng tôi lại về xã An Đồng, sơ tán ở làng Đồng Tu. Tôi nhớ Thầy Khi dạy văn và những giờ giảng về Kiều quá hay… lớp học chằng chịt giao thông hào và chúng tôi đứa nào cũng phải đội mũ rơm, bông băng nẹp tre đến lớp phòng khí bom Mỹ gây sát thương
Lên cấp III chúng tôi sơ tán tại xã bên, làm trường ngày Cống Bản. Cô Liên dạy hoá có mái tóc dài đến gót làm chủ nhiệm lớp. Chúng tôi được học thầy Thành dạy lý. Thầy người Hà Nội, đẹp giai dạy giỏi. Thầy viết bảng cứ như một nghệ sĩ đang vẽ. Rồi thầy Bích dạy văn, thầy Tùng dạy sử, thầy Lý dạy toán, thầy Bàn dạy Thể dục, thầy Trưởng dạy chính trị… Cứ vậy mà chúng tôi khôn lớn.
Hết chiến tranh phá hoại chúng tôi chuyển về học lớp 9, 10 tại trường cấp III Bắc Duyên Hà. Thầy Vĩnh chủ nhiệm lớp 9, cô Ngân Anh chủ nhiệm lớp 10. Thầy Cân, thầy Truân dạy Toán. Thầy Truân dạy giỏi, viết bảng rất đẹp. Tính thầy khí khái, nhưng chính thầy là cứu tinh của tôi. Năm lớp 10, tôi và anh chàng lớp bên đã ném bài thi cho nhau. Đúng hơn là do tôi cầu cứu, chàng thấy cô nàng mắt đen, áo xanh thì đưa luôn bài thi cho tôi chép. Dĩ nhiên chàng 10 tôi cũng 9 điểm. Tuy nhiên việc bại lộ. Chàng bị kiểm điểm tơi bời bị phạt ăn 3 con không vào sổ cái. Nhưng tôi thì thầy tha bổng giữ nguyên điểm 9 và không hề mắng mỏ gì. Thầy bảo không chấp con gái.
Thầy dạy văn, dạy bài Chí Phèo hay tuyệt vời là thầy Trọng Hùng. Cô Thu An xinh xắn dịu dàng hát hay dạy văn. Thầy Căn trẻ nhất trường dạy văn, thầy Đức dạy sinh là bí thư đoàn trường, thầy hát song ca với cô Thu An tuyệt vời. Chúng tôi còn được học thầy Ngạn dạy thể dục, thầy Chử dạy tiếng Trung, cô Lợi, thầy Cận dạy hoá…
Tôi sống những năm tháng thần tiên và trưởng thành biết bao từ ngôi trường này.
Khi là cô sinh viên tôi may mắn được học tại một nhà trường danh tiếng: Trường Đại học Sư phạm Hà Nội I.
Bốn năm trên giảng đường tôi đã được học biết bao thấy cô tài giỏi:
Thầy Lê Trí Viễn, Thành Thế, Thái Bình, Đỗ Bình Trị, Nguyễn Đức Nam, thầy Bùi Văn Nguyên, Nguyễn Đình Chú, Nguyễn Đăng Mạnh, Nguyễn Hoành Khung, thầy Phùng Văn Tửu, cô Đặng Thành Lê, Đặng Anh Đào, Nguyễn Thị Hoàng, thầy Hải Hà, cô Mai, Thầy Liệu,Thầy Siêu ...
Tôi không nhớ hết tên các thầy đã dạy tôi ở lớp sau đại học
Con xin tạ lỗi với các thầy cô mà còn không nhớ hết tên thầy cô.
Những người thầy đã dạy tôi nên người, để có một tôi, nhà giáo, nhà thơ. Xin Được tri ân những người thầy cô đã dạy dỗ con.
Ơn cha nghĩa mẹ ơn thầy lòng con khắc ghi.