Tâm thư
- Thứ hai - 21/04/2025 11:34
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này


(Ảnh: Pixabay)
TÂM THƯ
Sống trên đời mới thấy quả là có nhiều người ta chẳng ưa.
Và cũng có nhiều người ta đem lòng yêu, đem lòng mến, và muốn gần gũi.
Vì đôi khi, đó là người dù muốn ta cũng không nên yêu
Đôi khi, đó là người dù muốn ta cũng chẳng thể yêu
Và đau, khổ đều theo, thôi thì đủ cả.
Bởi thế, khi ta đem lòng yêu thì cũng mang cả đau khổ theo là vậy.
Nhưng cũng không vì thế mà ta có thể sống một ngày không tình yêu.
Nếu nghĩ rằng bởi khổ thế, buồn thế, đau thế, thế thà chả yêu nữa thì hơn thì có khác nào việc cho rằng vì Đời vốn là một chuỗi khổ nối nhau nên thôi chả sống làm chi nữa.
Dù đau, dù khổ thì ta vẫn phải sống và vẫn phải yêu.
Và bởi mến, bởi yêu nên sẽ có lúc ta thất vọng, ta sân hận với nỗi đau bị phản bội.
Đau vì bị phản bội khiến ta sinh tâm cầu cho người đó phải trả giá tương xứng.
Chứ nếu cứ yêu mà chẳng điều kiện, chẳng mong cầu gì thì khi người ta quay lưng, ngoảnh mặt với mình thì cũng coi như xong, tiếc gì.
Và cũng sẽ chẳng cần hận, đớn đau làm gì sất.
Yêu là hân hoan nhưng lại đồng hành cùng khổ đau, thế nên, ta càng hận ai, ta lại càng bị dày vò khiến ta đau đớn hơn.
Tâm sân hận là niềm đau vô vọng, nỗi khổ vô vọng.
Vì là con người nên mới thế, vì là con người nên có thể sẽ có lúc đổi dạ thay lòng; thế nên hãy cứ kệ, cứ để họ rời khỏi tâm tưởng của ta.
Ta có thể xóa sân hận ra khỏi tim, và có thể thì xóa luôn cả ký ức về người đó.
Xóa và buông cho họ bước ra khỏi những trang sách của cuộc đời mình.
Khi ta sống, thay vì cứ ghi lại từng chi tiết của cuộc đời, rồi gom chúng lại làm hành trang, thì ta hãy nên sáng suốt, biết cách xóa và loại bỏ trong chừng mực vài ký ức ra khỏi cuộc đời mình.
Dương Chính Chức dịch từ bản tiếng Hàn
마음의 편지
세상을 살다 보면 미운 사람도 많습니다.
사랑하고픈 좋아하고픈 친해보고픈 사람도 많습니다.
그래서 사랑하다 보면 괴로움이 따릅니다.
때로는 사랑해선 안되는 사람이어서
때로는 사랑할 수 없는 사람이어서
아픔도 따르고 괴로움도 따릅니다.
그렇다고 사랑 없이는 하루도 살 수 없습니다.
괴로움 슬픔 아픔이 따른다고 사랑을 하지 않는다면 삶이란 것 자체도 괴로움의 연속이니 살지 말라는 말과 같습니다.
아파도 괴로워도 우리는 살아야 하고 사랑해야 합니다.
그래서 좋아하고 그래서 사랑하다 보면 때로는 실망하고 때로는 배신의 아픔으로 미움을 갖게 됩니다.
배신의 아픔은 우리가 그에게 반대급부를 바라고 있었음을 반증합니다.
조건없이 바람없이 주고 사랑했다면 돌아서 가는 사람은 그것으로 그만입니다.
미움도 아픔도 가질 필요가 없습니다.
사랑은 기쁨이지만 괴로움이 동반되듯 누군가를 미워하면 그것은 더욱 자신을 아프게 합니다.
미워하는 마음은 희망없는 아픔이요 희망 없는 괴로움입니다.
사람이니까 그럴 수 있으려니 사람이니까 변하고 배신할 수 있으려니 하고 그냥 내 마음에서 그들을 놓아줍니다.
괴로운 미움을 마음에서 지우고 그 사람의 기억도 지워버리는 겁니다.
내 인생의 장부에서 지워서 보내고 놓아주는 겁니다.
살아가면서 인생을 기록하면서 그 기록이 쌓이는 것으로
짐을 만들기보다는 적적히 기억을 기록을 지우고 삭제할 줄 아는 지혜로움을 가졌으면 좋겠습니다.