Nghĩ về một dòng sông
- Thứ hai - 08/01/2024 21:44
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: Bích Nga)
NGHĨ VỀ MỘT DÒNG SÔNG
(Ánh Tuyết)
Nghĩ về một dòng sông, bài thơ mới nhất viết những ngày đầu năm 2024.
Đầu năm 2024, mình có chuyến du ngoạn qua một vài tỉnh gần quê mình, nơi có những dòng sông rất đẹp chảy qua. Sông làm nên nét thi vị mềm mại cho miền đất nơi nó chảy qua.
Sông như một thiếu nữ đẹp dịu dàng khoe vẻ thanh tân, thướt tha kiều diễm cho mỗi vùng quê.
Thật lạ, tên của những con sông được dân gian đặt cho cũng rất khác nhau. Sông Hồng, con sông Cái dài rộng nhất chảy từ Lũng Pô Bát Xát Lào Cai, chảy về dưới xuôi đổ ra cửa biển Thái Bình Nam Định rồi hoà nhập với biển. Gọi là sông Hồng vì nước sông luôn đỏ màu phù sa.
Thế nhưng, sông Đà, sông Lô, sông Thao, sông Gâm, sông Luộc, sông Trà và nhiều con sông khác thì mình không hiểu tại sao nó lại được đặt tên như thế!
Gọi là gì thì các dòng sông với mình thật đáng yêu.
Mình mạng trường lưu thủy nên hợp với sông, yêu sông vô cùng.
Đầu năm 2024 đi trên bờ của dòng sông Thương, một con sông rất đẹp đã đi vào những câu ca dao, lời hát Quan họ ngọt ngào của người Kinh Bắc" sông Thương nước chảy đôi dòng/ Bên trong bên đục đau lòng nhau chưa"
Dòng sông mà mang tâm trạng con người,cứ như thể nó mang điều gì đấy khiến người ta day dứt, oán trách, cứ như thể dòng sông có điều gì chưa trọn vẹn với người.
Không thể không nghĩ về dòng sông mang tên Thương.
Như nó đang mang thân phận nỗi niềm của con người.
Và đây, bài thơ mới nhất của mình về một dòng sông đã được viết ra
SÔNG THƯƠNG
Bao người thương... mà có khác gì đâu.
Vẫn dòng sông bên bồi bên lở.
Âm thầm hai mùa, nước trong, nước đỏ.
Vẫn miệt mài đón nước đến,chở nước đi.
Bao người thương ... mà nào có khác chi!
Nào ai hiểu sông gập ghềnh bao khúc...
Ai thấu hết nỗi niềm sông bầm dập...
Bao người thương...l àm gì được cho sông?
Dòng ngây thơ ngày đêm ngóng trông!
Tình người thương làm ấm thêm dòng chảy
Sông thao thiết một niềm mong đợi
Là sông Thương... thương ăm ắp tràn trề!
Mong chờ hoài trên bến sông mê.
Người nói thương ...lời buông rất nhẹ...
Nói thương đấy... mà không hẳn thế!
Qua sông còn có nhớ nhau!..
Ngàn năm sông Thương có khác đâu.
Thương biết mấy cho con sông khờ dại...
Tưởng được thương... ngày mê mải...
Quên cả bên bồi ... cũng đang lở ... rất sâu!
Lời đầu môi chót lưỡi ngóng gì nhau!
Tên là Thương ... người không thương đành lòng vậy...
Sông ơi sông. Lẽ đời buồn biết mấy.
Chẳng đổi dòng thao thiết chảy mới là sông.
(Tặng dòng sông tôi yêu - 2.1.2024)