Thi nhân, dị nhân Văn Thùy
- Thứ hai - 25/03/2024 15:58
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: Hồng Oanh)
THI NHÂN, DỊ NHÂN VĂN THÙY
(Ánh Tuyết)
Những người yêu thơ, nhiều người biết đến thi nhân dị nhân Văn Thùy. Quê ông ở Hưng Yên nhưng vì say thơ, ông trôi dạt bất cứ phương nào, miễn là được dãi bày niềm đam mê của mình
Ông có vẻ bên ngoài hơi khác người, tóc để dài,búi tó củ hành,nhưng vẫn cứ bù xù xơ xác. Quần áo nhàu nhĩ, lôi thôi. Làn da nhờ nhờ xam xám…
Có lần đến chơi nhà một gia đình rất mê thơ Văn Thùy, chủ nhà lấy quần áo sạch cung kính: em chuẩn bị nước tắm rồi, mời bác đi tắm cho mát.
Văn Thùy khinh khỉnh: Mỗi khi tớ tắm là phải xem phong thủy …
Văn Thùy làm thơ lục bát rất hay, lục bát của Văn Thùy sắc sảo, tinh, lạ và độc đáo. Nhiều người mê lục bát của ông. Văn Thùy thường viết bằng bút sắt những bài thơ của mình. Chữ ông đẹp, mềm mại giống người viết thư pháp. Đọc thơ Văn Thùy người ta còn thích thú được ngắm những nét chữ như rồng bay phượng múa của ông. Văn Thùy xuất bản mấy tập thơ toàn viết bằng bút sắt, ông tự đóng lấy sách, bìa ngoài ông trang trọng ghi: hợp tác xã hồn rơm (ý là tên nhà xuất bản của ông).
Những tập thơ ấy Văn Thùy đem tặng những người ông trân quí
Mà những cuốn thơ của Văn Thùy xuất bản tại HTX Hồn Rơm đọc rất thú vị.
Nhân tình thế thái, nỗi niềm của cá nhân, Văn Thùy cứ tưng tửng viết, đọc lên nó thấm vào lòng người; da diết bồi bồi, cái đau cũng bào xé tận tâm can.
Người mơ gác tía lầu son
Ta thèm lục bát hú hồn rạ rơm
(Thơ quê).
Từ ngày liều mạng làm thơ
Khôn ngoan vốn mỏng ngẩn ngơ thêm dày
Đam mê là tội giời đày
Càng béo con chữ càng gầy niêu cơm
(Nghiệp thơ).
Hay:
Làng ta giàu quá mất rồi
đàn ve ca sĩ vẫn chơi nhạc nghèo
Rưng rưng khóc một đám bèo
thân bèo bức tử chôn theo ao hồ
(Ngoại thành quê ta ơi).
Những triết lý rất Văn Thùy , thông minh đáo để:
Người ngu vỗ ngực rất khôn
người khôn gãi gáy thưa còn quá ngu
Hò,vè gân cổ nhận thơ
Chính thơ quỳ gối giả vờ ca dao.
( Khôn ngu)
Rất nhiều câu thơ của Văn Thùy viết trong nỗi xon xót cay cay như thế
Văn Thùy đến Thái Bình nhiều. Ông từng ở thuyền thơ với thi nhân Thường Dân hàng tháng chỉ uống rượu chơi thơ… cái sự ăn, sự tắm là rất… coi thường…
Thi nhân Văn Thùy có ghé thăm tệ xá tôi vài lần. Ông bảo ông thích đọc lục bát của tôi.
Tôi còn giữ vài tập thơ xuất bản tại HTX Hồn Rơm của Văn Thùy.
Mấy năm nay bặt tin ông, thì ra Văn Thùy dạt vào trong Nam ở với con. Sáng nay nghe tin Văn Thùy đã rời cõi tạm...
Những câu lục bát độc, tài hoa thì ông để lại cho đời.
Nhớ năm nào lên dự ngày thơ Việt Nam ở Văn Miếu, tôi đến rất sớm mà đã thấy Văn Thùy đầu tóc bơ phờ ngồi đó. Văn Thùy bảo: tớ lên đây mấy ngày rồi, ăn ngủ luôn ở vỉa hè Văn Miếu, lên đây để viết thư pháp thơ, dự ngày thơ…
Chịu ông thật…
Chợt nhớ mấy câu lục bát tôi viết trêu Văn Thùy, ông vui chứ không giận.
Xin chép ra đây tưởng nhớ tiên sinh. Có khôn thiêng đừng trách tôi bỡn ông nhé.
Khen cho cái lão Văn Thùy.
Lục bát câu gỉ câu gì cũng hay.
Nhập đồng, say tỉnh, tỉnh say!
Hồn rơm rút ruột dãi bày tri âm
Câu thơ cứa đứt tay cầm
Va vào con chữ ngã thâm mặt mày
Văn hay, chữ tốt như thầy
Xem chừng ối kẻ phen này ngọng luôn!
Vĩnh biệt tiên sinh: thi nhân, dị nhân Văn Thùy.