Về bài thơ "Đợi thu" của Bùi Thanh Huyền
- Chủ nhật - 24/11/2024 13:07
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: Nhà thơ Bùi Thanh Huyền)
VỀ BÀI THƠ “ĐỢI THU” CỦA BÙI THANH HUYỀN
(Nguyễn Thị Toán)
Đợi em một mùa thu
Sương len vào giấc ngủ
Mây đậu bên cửa sổ
Hương em về trên môi
Bước chân sao chơi vơi
Mà lòng sao bịn rịn
Hoa mùa thu thì tím
Mắt thì vời vợi xanh
Tay em mềm lá sen
Níu hương thu ở trọ
Nụ hôn vương trong gió
Bay những búp nắng vàng
Cả không gian mênh mang
Thơm tóc mềm con gái
Anh trở về bỏng dại
Đất bỗng lạ dưới chân
Lòng ngập tràn yêu đương
Mà mắt nhìn hoang hoải:
Yêu có còn trở lại
Em có còn chờ mong
Mùa thu có đợi không
Tấm chăn lông ngỗng trắng.
Bài thơ “Đợi thu” của Bùi Thanh Huyền là một bức tranh lãng mạn đầy cảm xúc về mùa thu – mùa của tình yêu, nỗi nhớ và sự mong chờ. Qua từng câu chữ, tác giả không chỉ vẽ nên khung cảnh thiên nhiên mà còn khắc họa những cung bậc tình cảm sâu lắng, khắc khoải của con người trong dòng chảy thời gian.
Mở đầu bài thơ, hình ảnh mùa thu hiện lên với những đặc trưng rất đỗi thân quen mà vô cùng gợi cảm:
"Sương len vào giấc ngủ
Mây đậu bên cửa sổ
Hương em về trên môi"
Ba câu thơ như những nét vẽ tinh tế, nhẹ nhàng, khơi gợi một không gian mờ ảo, trong trẻo và yên bình. Sương, mây, và hương – những yếu tố tự nhiên – được nhân hóa, trở thành những sợi dây kết nối cảm xúc của nhân vật trữ tình với mùa thu. Thu không chỉ là bối cảnh mà còn là nguồn cảm hứng, nơi lý tưởng nhất cho kỷ niệm, tình yêu tìm về lưu trú.
Những hình ảnh giàu tính tượng trưng như "hoa mùa thu thì tím", "mắt thì vời vợi xanh", "tay em mềm lá sen" gợi lên vẻ đẹp mong manh, dịu dàng của người con gái. Trong mùa thu ấy, tình yêu được ví như "hương thu ở trọ", như "nụ hôn vương trong gió", là những khoảnh khắc quý giá, ngọt ngào nhưng cũng dễ tan biến. Những nét vẽ này không chỉ tô điểm cho hình ảnh người con gái mà còn làm nổi bật sự khao khát, rung động mơ hồ mà không kém phần mãnh liệt của nhân vật trữ tình.
Bài thơ không chỉ tràn đầy cảm giác yêu đương mà còn chất chứa nỗi bâng khuâng, hoài niệm:
"Yêu có còn trở lại
Em có còn chờ mong
Mùa thu có đợi không
Tấm chăn lông ngỗng trắng"
Những câu hỏi tu từ đặt ra không chỉ phản ánh sự bối rối, lo âu mà còn ẩn chứa niềm tiếc nuối trước sự trôi chảy của thời gian. Mùa thu – biểu tượng của tình yêu, của sự lãng mạn – liệu có còn tồn tại mãi mãi hay chỉ là một khoảnh khắc trong ký ức? Hình ảnh "Tấm chăn lông ngỗng trắng" khép lại bài thơ như một dấu lặng, gợi nhớ mối tình Mỵ Châu – Trọng Thuỷ, chứa đựng nhiều mộng mơ đẹp đẽ nhưng cũng phảng phất nỗi niềm âu lo, dự cảm…
Đến với “Đợi thu” ta như đắm chìm trong bản giao hưởng Mùa Thu với giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, bâng khuâng, man mác buồn. Tác giả đã khéo léo sử dụng những hình ảnh giàu sức gợi và cách biểu đạt tinh tế để bộc lộ cảm xúc bối rối trong trái tim người con gái với bộn bề rung động và suy tư trong tình yêu. Từ "chơi vơi", "bịn rịn" cho đến "hoang hoải", "bỏng dại" đều được dùng rất đắt vừa vẽ lên bức tranh thu đầy tâm trạng vừa điểm nhịp tâm hồn nhạy cảm của người thiếu nữ trong mỗi khoảnh khắc trôi đi của mùa thu ấy…
Và như vậy, “Đợi thu” không chỉ là một bức tranh thu mà còn là một hành trình cảm xúc của con người trong tình yêu. Đó là sự hòa quyện giữa khung cảnh thiên nhiên và tâm trạng nhân vật trữ tình – một sự giao thoa giữa bên ngoài và bên trong, giữa thực tại và ký ức... Bài thơ như một thông điệp ngọt ngào mà đậm chất triết lý, nhắc nhở mỗi chúng ta biết trân trọng những khoảnh khắc yêu thương và sự đẹp đẽ của cuộc sống, dù rằng nó có thể mong manh như chính mùa thu.
Tp Hồ Chí Minh, ngày 23/11/2024
Nguyễn Thị Toán