Về với yêu thương

Về với yêu thương
Phương Thủy, thành viên khóa 1983-1986 của Nhóm Búp Trên Cành đang sinh sống tại nước Đức xa xôi. Ngày kết nối được liên lạc với Nhà Búp qua các em Nguyễn Diệu Liên, Nguyễn Thúy Hằng, Chu Xuân Giao là ngày các thành viên nhà Búp hân hoan

(Ảnh: Pexels)



VỀ VỚI YÊU THƯƠNG


Phương Thủy, thành viên khóa 1983-1986 của Nhóm Búp Trên Cành đang sinh sống tại nước Đức xa xôi. Ngày kết nối được liên lạc với Nhà Búp qua các em Nguyễn Diệu Liên, Nguyễn Thúy Hằng, Chu Xuân Giao là ngày các thành viên nhà Búp hân hoan gửi đến Phương Thủy những lời thân thương, ấm cúng chào đón. Ngôi nhà Búp trên cành năm xưa, trải qua nhiều chục năm xa cách vẫn mở rộng cánh cửa yêu thương đón các “Nghệ sĩ nhí” năm xưa trở về đoàn tụ. Dù nhiều anh chị em các khóa chưa hề gặp nhau nhưng qua những bài thơ, áng văn, bản nhạc, bức tranh, họ đã đoàn tụ cùng nhau trên trang văn chương điện tử có tên “Nhà Búp” do Trần Huyền Tâm “nhóm lửa và truyền lửa”. Phương Thủy về “Nhà” bằng nhiều bài thơ, trong đó có bài thơ “Em đón chị về quê” được viết riêng tặng các Búp em đã đưa mình về với Búp Trên Cành. 


Em đưa chị về quê 

Giữa mùa xuân én liệng 

Búp non biếc trên cành 

Bếp hồng thơm nệp bánh. 


Em kể “Chị biết không 

Búp nhiều tên lắm nhé 

Hồng, Na, Trà, Mỡ, Thạch 

Búp là họ chúng mình” 


Con đường xinh góc phố 

Thơ kết chùm trên cây 

Nắng sớm chưa đong đầy 

Hương gầy e ấp lá 


“Chị về quê vui quá 

Cả nhà mình thương nhau” 

Giọng nói em trong veo 

Ngân nga như lời hát. 


Đêm về không chợp mắt 

Yêu bát ngát trong lòng 

Trăng vàng nghiêng song cửa 

Thơ trên cây kết chùm... 


Tình cảm thơ trong sáng, hồn hậu. Niềm cảm xúc của người, trở về với thầy, với về bầu bạn, với quê hương cùng bao kỷ niệm yêu thương xôn xao trong những vần thơ dung dị.


Mở đầu, bài thơ như một tiếng reo vui:


Em đưa chị về quê 

Giữa mùa xuân én liệng

Búp non biếc trên cành

Bếp hồng thơm nệp bánh.


Khung cảnh mùa xuân quê hương nước Việt xanh tươi, hoa cỏ, những cánh én chao liệng như dệt thêm sức sống cho khung trời mùa xuân. Những búp lá non tơ trên cành và bếp hồng thơm nệp bánh chưng... mộc mạc nhưng thân thương xiết bao trong tâm hồn Phương Thủy những người con xa xứ.      


Giọng thơ trong trẻo, tình thơ hồn nhiên ríu rít. Lời kể, lời giới thiệu của các “Búp em” về “Họ nhà mình” đầy yêu thương tự hào, “Búp chị chỉ nghe thôi đã thấy lòng náo nức.

  

"Em kể: Chị biết không

Búp nhiều tên lắm nhé 

Hồng, Na, Trà, Mỡ, Thạch

Búp là họ chúng mình”


Tôi dám chắc rằng trên đất nước Việt Nam này, duy nhất nhóm “Búp Trên Cành” có lịch sử hình thành, phát triển, gắn bó không chỉ ở các sáng tác mà còn tình cảm thân thương của các học viên từ khóa đầu tiên (năm 1976) đến khóa cuối cùng năm 1990. 


Các thành viên nhóm “Búp Trên Cành” mỗi khi có dịp hội tụ là mỗi dịp được cùng nhau san sẻ những ân tình, những kỷ niệm về một thời thơ ấu xanh tươi rực rỡ của cuộc đời.  


“Con đường xinh góc phố 

Thơ kết chùm trên cây.

Nắng sớm chưa đong đầy

Hương gầy e ấp lá.”   


Hình ảnh “Thơ kết chùm trên cây” và “Hương gầy e ấp lá” vừa giàu sức tạo hình vừa là những sáng tạo trong dùng từ của Phương Thủy khiến cho lời thơ mộc mạc nhưng cũng thật là thơ.


Có thể hình dung bài thơ như câu chuyện nhỏ về hành trình “Trò chuyện” từ đó cũng là hành trình “Em đưa chị về quê” đoàn tụ với gia đình Nhà Búp đông vui, thân ái.


“Chị về quê vui quá

Cả nhà mình thương nhau”


Từ thông tin về “Quê nhà tươi đẹp”, về “Cả nhà mình thương nhau” mà các Búp em giọng trong veo, ngân nga như lời hát, nói với người nơi xa xôi đã khiến Búp chị:


“Đêm về không chợp mắt

Yêu bát ngát trong lòng”


Trong đêm không ngủ bởi muôn ngàn xao xuyến như mong, những vần thơ lại lung linh “kết chùm trên cây” như thuở ấu thơ tràn đầy hạnh phúc.


Sự trở về của Phương Thủy tài hoa và xinh đẹp đã góp phần làm phong phú thêm điệu tâm hồn và làm cho “Chùm thơ trên cây” của Nhà Búp thêm nồng nàn hương vị. Ngôi nhà Búp Trên Cành đón Phương Thủy bằng những đôi tay dang rộng trìu mến yêu thương.


Biên Linh