Bất ngờ - Về bài hát Mẹ ơi!
- Chủ nhật - 01/10/2023 09:54
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
BẤT NGỜ -
Về bài hát MẸ ƠI
(Lương Duyên Thắng)
Tôi vốn không là nhạc sĩ, chỉ là một người tập tọng viết lách như một thú vui, như một trò tiêu khiển và còn phải học hỏi rất nhiều. Khi viết thơ hay viết lời cho một ca khúc cũng thế tôi cũng phải đắn đo từng chữ từng vần một . Khi nghe nhạc tôi thường lắng nghe rất kỹ và đọc đi đọc lại lời của những ca khúc. Đọc để thưởng thức để thấy cái hay cái chắt chiu, gạn lọc của từng từ từng chữ và cái hồn của người sáng tác. Đó cũng là cách thẩm thấu cách học cho riêng mình vậy. Có những bản hít hay đang hót thì không nói gì, nhưng ngay cả những bản rất ít người biết đến tôi cũng lắng nghe đọc. Và rồi tình cờ trong một lần lang thang tôi đã bắt gặp và thấy sửng sốt về bài hát này.
Một bài hát mang âm hưởng dòng âm nhạc Tây Nguyên mạnh mẽ, như âm hưởng của rượu cần, của Thác, của rừng của sông suối, như tiếng cồng chiêng ngàn đời . Viết về mẹ nhưng lại mở đầu bằng câu:
“Tôi yêu cha như yêu núi rừng
Tôi yêu mẹ như yêu dòng sông”
Mộc mạc và giản dị quá nhưng qua chất giọng của Ymoan trong nền nhạc Rock Tây nguyên qua tiếng đàn ghi ta tuyệt vời đầy chất lãng tử của anh làm người nghe không thể rời đi được. Một sự thật hiển nhiên, yêu cha mẹ như núi rừng sông suối như một chân lý đã được người ca sĩ, nhạc sĩ viết ra như thế.
Rồi anh lại làm người nghe luyến tiếc và trách cho những ai không biết gìn giữ thương yêu đất rừng như yêu cha mẹ của mình.
“Tôi yêu cha nhưng rừng tôi cháy rồi
Tôi yêu mẹ bao bọc Trường Sơn”
Yêu cha yêu mẹ, rừng đã cháy nhưng lòng mẹ vẫn bao dung bao bọc con người. Tình mẹ của người Tây Nguyên hay tình yêu của các bà mẹ khoan dung và rộng lớn vô bờ.
Bao ngày khai phá rừng hoang, bao ngày nuôi con khôn lớn bao giọt mồ hôi đã rơi và tài nguyên thiên nhiên ngày càng cạn kiệt. Và rồi lưng mẹ, lưng bà còng theo năm tháng
“Bao giọt mồ hôi … như lưng còng của mẹ
Như nắng ban chiều … cuối trời mênh mông
Bao giọt mồ hôi … như lưng còng của bà
Rừng đã tàn dần … cuối trời mênh mông“
Một sự ví von một liên tưởng bất ngờ. Độc và lạ. Tấm lưng còng của mẹ, của bà như bao giọt mồ hôi. Chỉ mấy câu này đã gom gần như hết cái vất vả, lòng biết ơn của con cái với công lao dưỡng dục của đấng sinh thành.
Vâng mồ hôi của mẹ của bà trên vai trên trán … từng hạt cong cong lớn dần từng ngày trên những cánh rừng, trên sông trên suối.
Nắng ban chiều rồi cũng tắt tan biến vào trong mênh mông rừng núi đại ngàn. Quy luật của muôn đời là thế.
Cha mẹ cũng già, bà cũng không còn nữa và đoạn kết với những lời thống thiết nhất của tác giả
Mẹ ơi, mẹ ơi
Mẹ bay lên trời để lại cỏ non
Mẹ bay lên trời để lại ngàn thu
Không có gì là Vĩnh cửu. Bình minh rồi cũng tới hoàng hôn nắng rồi cũng cạn cho đêm xuống để ngày mai chờ đón bình minh.
Người về với đất, hồn bay lên trời để cho cỏ non cho rừng xanh cho cây cối tốt tươi tới ngàn thu . Con cái trưởng thành lớn khôn là điều người cha người mẹ người cha mong mỏi.
Bình minh đã lên, sương cũng tan dần. Mẹ bay lên trời để lại dòng sông. Mẹ bay lên trời để lại đồng xanh và niềm thương tiếc ngàn thu Mẹ ơi.
Một mình đi chơi với gió, Y Moan cũng về miền phù Vân cát bụi, nhưng, bài hát này của anh lại là một sản phẩm ít người biết đến. Xin chia sẻ bài hát này cùng anh, một ca sĩ có giọng hát rất riêng và một ca khúc Bất ngờ này dĩ nhiên là với chỉ riêng tôi mà thôi!
https://www.youtube.com/watch?v=97hHELZrWzM&ab_channel=TreXanhAssoc