ĐẤT VÀ MẸ - TÙNG DƯƠNG - THU HƯỜNG - HUYỀN TÂM

ĐẤT VÀ MẸ - TÙNG DƯƠNG - THU HƯỜNG - HUYỀN TÂM
Con sinh ra đêm tháng Tám nực trời Gầu nước mát lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo mái tranh mòn vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi.

Nhà Búp thân thương gửi tặng các bạn bài hát Đất và Mẹ - một ca khúc mới của Nhạc sĩ Trần Thu Hường qua giọng hát tuyệt đỉnh của ca sĩ Tùng Dương. Ca khúc Đất và Mẹ được phổ nhạc từ trích đoạn Trường ca Đất được nhà thơ Trần Huyền Tâm sáng tác vào năm 1980, khi đó chị tròn 15 tuổi. Một phần của Trường ca Đất (Bài ca đất 1) - được đăng tại báo Văn nghệ năm 1980 và sau được in trong tập Giọt nắng vô thường (NXB Hội Nhà văn 2018). Một phần của Trường ca Đất (Bài ca Đất 2) được in trong tập Diệu khúc thời gian (NXB Hội Nhà văn 2019).


Các bạn có thể thưởng thức ca khúc Đất và Mẹ tại website nhabup.vn, Fanpage Nhà Búp và tại kênh Youtube Nhà Búp tại địa chỉ: https://m.youtube.com/watch?v=aElcxRuUeFw

 


 


ĐẤT VÀ MẸ

 

Con sinh ra đêm tháng Tám nực trời

Gầu nước mát lao xao vầng trăng khuyết

Nhà mình nghèo mái tranh mòn vách liếp

Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi.

 

Cái đêm con ra đời, Mẹ cắt nhau chôn vào đất

Mẹ gửi tình yêu chân thật vào mảnh đất quê hương.

Mẹ gửi tình yêu chân thật vào mảnh đất quê hương.

 

Con sinh ra con sống cùng với đất

Đất theo chân Mẹ đưa con vượt quãng đường xa

Đã bao lần đường trơn con vấp ngã

Đất bao dung tựa vòng tay Mẹ yêu

 

Con sinh ra con sống cùng với đất

Cánh đồng của Mẹ ươm từng ước mơ xanh

Còn nhớ giọt mồ hôi mặn chát

Mẹ nuôi con từ củ sắn mớ rau

 

Để cánh chim bay cao trên bầu trời

Mẹ không quản,  Mẹ không quản tháng ngày long đong

 

Con sinh ra con sống cùng với đất

Đất theo chân Mẹ đưa con vượt quãng đường xa

Đã bao lần đường trơn con vấp ngã

Đất bao dung tựa vòng tay Mẹ yêu

 

Con sinh ra con sống cùng với đất

Cánh đồng của Mẹ ươm từng ước mơ xanh

Còn nhớ giọt mồ hôi mặn chát

Mẹ nuôi con từ củ sắn mớ rau

 

Để cánh chim bay cao trên bầu trời

Mẹ không quản Mẹ không quản tháng ngày long đong

 

Rồi mai này, con ở phương trời nào. 

Xa quê nhà, xa vòng tay mẹ. 

Lòng con buồn nhớ mẹ trong chiều vắng. 

Đất quê mình, như mẹ, mãi bao dung.