Ăn cơm với mẹ

Ăn cơm với mẹ
Ước gì có được một chiều Về ăn cơm với mẹ yêu một lần Cá khô, muối đỗ, dưa cần Với canh mẹ nấu một lần nữa thôi Bao năm bươn chải với đời Tóc con đã bạc, ngày trôi cuối ngày

(Ảnh: Xuân Nguyễn)


ĂN CƠM VỚI MẸ

(Lương Duyên Thắng)

 

Ước gì có được một chiều 

Về ăn cơm với mẹ yêu một lần

Cá khô, muối đỗ, dưa cần

Với canh mẹ nấu một lần nữa thôi

Bao năm bươn chải với đời

Tóc con đã bạc, ngày trôi cuối ngày

Mẹ ơi con đã về đây

Có con có cháu, có bầy trẻ thơ

Nhà bên dệt lụa xe tơ

Nhà mình vắng ngắt như tờ mẹ ơi

Lá vàng phủ kín giếng khơi

Mướp già chả hái mẹ tôi  đâu rồi

Đầy vơi, ký ức một thời

Sân nhà gió bấc, bời bời lá rơi

Con về, giọt nắng chia đôi

Nửa về thương nhớ nửa nơi hồng trần

Con xin bên mẹ một lần

Để con ăn bát canh cần mẹ trao

Hoa thơm nở kín bờ rào

Con mang bóng mẹ khắc vào trong tim

Đồng quê chẳng rộn tiếng chim

Cơm quê cùng mẹ, biết tìm ở đâu?