Anh có thể!

Anh có thể!
Anh có thể vượt muôn ngàn bão tố Khi biển thét gào cơn thịnh nộ cuồng điên.. Trong bão giông văng vẳng tiếng dịu hiền Anh buông hết nỗi muộn phiền theo gió...! Anh có thể vượt muôn trùng gian khó


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


ANH CÓ  THỂ...!

(Ngọc Thạch)

 

Anh có thể vượt muôn ngàn bão tố

Khi biển thét gào cơn thịnh nộ cuồng điên..

Trong bão giông văng vẳng tiếng dịu hiền

Anh buông hết nỗi muộn phiền theo gió...!

Anh có thể vượt muôn trùng gian khó

Thân trải dặm trường cực khổ phong sương.

Thoang thoảng nghe...trong gió lẫn mùi hương

Anh đón lấy và coi thường vất vả..!

Anh có thể vượt rừng sâu núi đá

Rong ruổi bao ngày và trong cả đêm đen.

Nhớ về em rừng núi chợt thân quen

Đêm hoang dã sao bỗng hiền đến thế..!

Nhưng em ơi... Xin em đừng nhỏ lệ..

Bởi ngọt ngào anh không thể đâu em

Khi thân trai sương gió đã thành quen.

Anh không muốn để  mắt huyền hờn dỗi

Em có biết cuộc đời này rất vội...

Ta hãy dành năm tháng để yêu thương.

Hãy lau khô những giọt lệ vấn vương

Tìm hạnh phúc suốt chặng đường em nhé,

Anh sẽ hứa xin làm điều có thể,

Trọn cuộc đời này anh dành để... Yêu em..!!!

 

 

 09/05/2017