Ánh nắng mùa đông

Ánh nắng mùa đông
Anh chắt chiu từng sợi nắng mùa Đông đan hơi ấm sưởi nỗi lòng hiu hắt khơi bếp lửa suốt cuộc đời góp nhặt khi lá yêu thương xao xác rụng rơi dần nắng của Đông cứ chập chững phân vân


(Ảnh: Thùy Dương)


ÁNH NẮNG MÙA ĐÔNG!

(Nguyễn Ngọc Thạch)


Anh chắt chiu từng sợi nắng mùa Đông

đan hơi ấm sưởi nỗi lòng hiu hắt

khơi bếp lửa suốt cuộc đời góp nhặt 

khi lá yêu thương xao xác rụng rơi dần


nắng của Đông cứ chập chững phân vân

nửa le lói nửa âm thầm quay lối

ngửa đôi tay hứng suốt ngày mong đợi

chút nắng vàng đem cất vội vào tim


nắng nửa vời không nhiều lắm đâu em..?

chưa hong đủ tấm nỗi niềm ướt đẫm

đợi sang Xuân nắng chuyển màu vàng sậm

ta nhặt kết thành vuông chăn ấm gối êm


sợi nắng mùa Đông rọi vào giữa con tim

tuy ít thôi nhưng nặng tình đến thế

anh gieo nắng giữa chiều Đông nhè nhẹ

hạt giống yêu thương đang len lén

nẩy mầm...!


ngocthachnguyen 18/12/2023