Ầu ơ tiếng mẹ

Ầu ơ tiếng mẹ
À ơi ru ngọn gió đông Mẹ ru giấc ngủ say nồng con yêu Lời ru có tiếng sáo diều Người ru dưới mái tranh xiêu một đời Ngoài kia gió bấc bời bời

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


ẦU Ơ TIẾNG MẸ

(Lương Duyên Thắng)


À ơi ru ngọn gió đông

Mẹ ru giấc ngủ say nồng con yêu

Lời ru có tiếng sáo diều

Người ru dưới mái tranh xiêu một đời

Ngoài kia gió bấc bời bời 

Con khôn con lớn nhớ lời mẹ ru

Ru bao năm tháng tuổi thơ

Trên lưng, trên võng, trên bờ vai thon

Ru con ru hết tuổi son

Cha đi đánh giặc trên non chưa về

Ru con bao tháng ngày hè

Đồng sâu, ruộng cạn, trên bè, trên sông

Ru con năm tháng mùa đông

Mẹ ngồi đan áo chờ trông cha về…

… Lặng thầm về lại chân đê

Dòng sông vẫn thế, bốn bề vắng tanh

Xạc xào gió thổi mái tranh 

Chõng tre văng vẳng âm thanh ngày nào

Tre xanh hát khúc đồng dao

Thoảng mùi hương lúa tan vào lời ru 

“ Non sông bao tuổi mà già

Bởi vì sương tuyết hoá ra bạc đầu”

Lớn khôn đi đó về đây

Ngọt dòng sữa mẹ, thấm dầy công cha

Bập bùng cây gạo nở hoa

Bờ sông vẫn gió, mẹ cha không về

Quê nhà xanh mãi lũy tre

Tóc giờ nhuốm bạc tôi về với tôi

Sông  đời mãi chảy về xuôi

À ơi tiếng mẹ, ầu ơ tiếng lòng