Bâng khuâng tháng mười hai

Bâng khuâng tháng mười hai
Ta giật mình chạm vào tháng mười hai Cái lạnh se se len vào nỗi nhớ Cây bàng ngoài kia lá không còn nhiều nữa Ta hiểu rằng đã sắp hết một năm Nhìn lên tường nhà, lốc lịch cũng mỏng thêm


(Ảnh: Bích Nga)


BÂNG KHUÂNG THÁNG MƯỜI HAI

(Nguyễn Lại Hoàn)


Ta giật mình chạm vào tháng mười hai 

Cái lạnh se se len vào nỗi nhớ

Cây bàng ngoài kia lá không còn nhiều nữa

Ta hiểu rằng đã sắp hết một năm


Nhìn lên tường nhà, lốc lịch cũng mỏng thêm

Những tờ lịch cuối cùng của năm sắp hết 

Ngó qua gương thêm nếp nhăn trên mặt

Ta lắng lòng bao suy nghĩ bâng khuâng 


Một đời người sắc sắc, không không 

Tưởng là dài hoá ra thật ngắn 

Bao mơ ước đã không thành sự thật 

Tự thấy mình có lỗi với thời gian... 


Nghĩ cho cùng mấy ai được vẹn toàn 

Chẳng hoàn hảo như những gì mình muốn. 

Luyến tiếc làm chi khi thời gian không quay lại được, 

Hãy bằng lòng với cuộc sống hôm nay... 


Tháng mười hai về trời lất phất mưa bay,

Cây tích nhựa cho mùa xuân bung lộc.

Dẫu cuộc đời đã bên kia sườn dốc,

Hãy tự nhủ mình, cứ sống khỏe, sống vui...


Vì đời người ngắn lắm ai ơi …