Bẫy tự nhiên

Bẫy tự nhiên
Tuổi xuân nồng thiếp tìm vui Nếm qua mê đắm thế rồi sinh con Tưởng sinh ra nước ra non Ai hay vẫn cõi chất chồng khổ đau

(Ảnh: Đặng Văn Tôn)


BẪY TỰ NHIÊN

(Nguyễn Quốc Văn)

 

 

Tuổi xuân nồng 

thiếp tìm vui

Nếm qua mê đắm

thế rồi sinh con

 

Tưởng sinh

ra nước ra non

Ai hay 

vẫn cõi chất chồng khổ đau

 

Rồi các con 

đến với nhau

Biết đâu hạnh phúc 

liền sau luân hồi

 

Vòng quay 

tiếp nối giống nòi

Tự nhiên thành bẫy

nhốt người vào yêu

 

Mắt môi 

gieo sáng rắc chiều

Nụ cười đêm 

nở ít nhiều mộng mơ

 

Hút hồn 

vớt gió thả thơ

Lối ra khóa 

biết bao giờ mở ra

 

Nàng ơi, 

khờ khạo thật thà

Bẫy người mình sập 

cũng là đương nhiên

 

Chàng ơi, 

giây phút lên tiên 

Ta sao thoát 

bẫy tự nhiên

Trời gài…