Bên chiều

Bên chiều
Em ngồi tĩnh lặng bên chiều Phiêu diêu vầng mây ngũ sắc Tiếng thiền dặt dìu trong vắt Tầng tầng cổ tích diên niên. Nghe thương nhớ gọi tên Thời gian say men ủ lên màu tóc Cơn mưa nào lạc vào khoé mắt


(Ảnh: Pixabay)


BÊN CHIỀU 
(Trần Huyền Tâm)

 

Em ngồi tĩnh lặng bên chiều 

Phiêu diêu vầng mây ngũ sắc

Tiếng thiền dặt dìu trong vắt

Tầng tầng cổ tích diên niên.  

 

Nghe thương nhớ gọi tên 

Thời gian say men ủ lên màu tóc

Cơn mưa nào lạc vào khoé mắt

Chực chờ giọt khóc trong veo.

 

Mỗi đuối lòng

một dai dẳng bám đeo

Mỗi chơi vơi

một luân hồi chuyển kiếp 

Thương cơn đau giúp mình tiêu nghiệp 

Thấu nhọc nhằn chuyển đức thành công.

 

Những ý nghĩ viển vông 

Lảng bảng đường chiều lối sớm 

Niềm vui đang nhen, nỗi buồn mới chớm

Nhiễu phiền rào trước đón sau. 

 

Em ngồi như thế, rất lâu 

Xa đưa tiếng thiều lí lắc

Đỉnh đầu chu thiên khởi sắc

Ngọc ngà ướm gót bồng lai.

 

Lóng lánh đường về ban mai 

Mãn khai tầng tầng thiên mục

Khung thương chuốt vầng dương diệu phúc

Tỏa ân lành tân vũ diên niên.

 

Nâng niu lời thệ ngàn niên

Muôn muốt bước về thù thắng

Em bên chiều, 

             chiều bên anh, 

                          tĩnh lặng

Quần thần bạch nhật phi thăng.