Bóng hương thơm

Bóng hương thơm
Người ta vang bóng một thời Cũng mất hút phía cuối trời chân mây Đêm không đổi được thành ngày Chỉ người có thể thế này thế kia


(Ảnh: Kim Anh)

BÓNG HƯƠNG THƠM

(Nguyễn Quốc Văn)


Người ta vang bóng một thời 

Cũng mất hút phía cuối trời chân mây

Đêm không đổi được thành ngày

Chỉ người có thể thế này thế kia


Mõ chùa lóc cóc canh khuya

Chuông nhà thờ đổ ngân chia cho trời

Cùng trong một kiếp con người 

Người rơi nước mắt, người cười như hoa


Giống nhau đều được sinh ra

Giống nhau đều được gọi là người thôi

Giống nhau được sống trên đời 

Giống nhau trăm tuổi ra người thiên thu


Khác nhau kẻ sáng, người mù

Hồn tự do khác tự tù chung thân

Khác nhau ở quả, ở nhân

Khác nhau ở phúc, ở tầng thấp cao


Mỗi người như một ngôi sao 

Trên bầu trời biếc, ngôi nào sáng hơn

Người gieo đức rạng tâm hồn 

Tắt rồi còn bóng hương thơm nuôi đời…