Cầu siêu

Cầu siêu
Cầu siêu người thoát kiếp người Về chốn cực lạc, tới nơi vĩnh hằng Cõi tạm dằng dặc trăm năm Ngắn hơn cả một bài văn vần buồn


(Ảnh: Pexels)

 

CẦU SIÊU
(Nguyễn Quốc Văn)

 

Cầu siêu người thoát kiếp người 

Về chốn cực lạc, tới nơi vĩnh hằng

Cõi tạm dằng dặc trăm năm

Ngắn hơn cả một bài văn vần buồn

 

Chẵn trong tiếng mõ gõ dồn

Lẻ chân nhang khói chập chờn cõi tiên

Người đi giờ chẳng ngồi bên

Những người ở lại ngước lên ban thờ

 

Áo vàng trầm giọng đọc thơ

Câu thất câu lục mờ mờ nước mây

Người thân thuộc chắp hai tay

Mắt người nhắm lại trong ngày biệt ly

 

Vơi lòng kẻ ở người đi

Cúi đầu buông bỏ những gì đã qua

Sống thì xum họp một nhà

Cõi âm biết có như là cõi dương

 

Chân trời góc bể quê hương 

Hồn ơi, hồn hỡi, tìm đường mà đi

Cao xanh thì nhớ đường về 

Cõi mê rũ hết những gì còn mê

 

Cầu siêu thoát sạch não nề 

Cầu cho hậu thế đề huề trước sau

Cầu cho tâm đức trên cao

Đậu vào phúc lộc thấm vào cháu con

 

Cầu siêu nước chảy đá mòn

Ru người khuất bóng vẫn còn đâu đây

Nhắc người trên cõi đời này

Sống cho ra sống những ngày dương gian

 

Vỗ về, an ủi, nhân văn 

Lời cầu nhẹ bẫng cái tâm của người 

Người vui lên chín tầng trời 

Người buồn ở lại lọc đời trong veo...

-------------

Ps: Trong đại dịch covid, được cầu siêu cho người đã khuất đã trở thành một giấc mơ. Với bài thơ này, tôi cầu mong cho linh hồn họ mau siêu thoát, an lạc chốn vĩnh hằng.