Chị đến thăm

Chị đến thăm
Nước mắt chưa rơi Chị đã đi rồi Em đứng giữa vườn trưa bối rối Vòng tay tròn, ôm mùi thơm áo chị Tóc vờn bay, lưu luyến một bàn tay. Mắt vừa cay ... Chị đã đi rồi Cả cuộc đời gói trong lời kể vội




(Ảnh: Phuong Thuy)

CHỊ ĐẾN THĂM

(Nguyễn Phương Thủy 

thân yêu tặng chị Ước)

 

Nước mắt chưa rơi

Chị đã đi rồi

Em đứng giữa vườn trưa bối rối

Vòng tay tròn, ôm mùi thơm áo chị

Tóc vờn bay, lưu luyến một bàn tay.

 

Mắt vừa cay ...

Chị đã đi rồi

Cả cuộc đời gói trong lời kể vội

Lấy chồng, nuôi con, ru cháu nội

Chăm mẹ già xa, nhớ quê hương.

 

Có bao lần vầng trăng đến muộn

Chị khóc một mình, nhan sắc chảy vào đêm.

 

"Con khỏe rồi, giờ đời con hạnh phúc!"

Ba, mẹ, em nghe, thực sự vui lòng

Nhưng chẳng hiểu vì sao

Em cứ khóc

Bởi thương người đã phải khóc không trăng?

 

Nguyễn Phương Thủy

Sài Gòn 14.04.2024