Chờ xe…

Chờ xe…
Dự hội nghị xong ra về ai cũng hối hả. Một nhóm bạn rủ đi ăn rắn Lệ Mật. Một nhóm rủ đi cà phê. Một ông bạn vong niên rủ về nhà rồi ngủ lại:

(Ảnh: Pixabay)


 

CHỜ XE...
(Nguyễn Đức Hạnh)

 

Dự hội nghị xong ra về ai cũng hối hả .

Một nhóm bạn rủ đi ăn rắn Lệ Mật.

Một nhóm rủ đi cà phê.

Một ông bạn vong niên rủ về nhà rồi ngủ lại: - đêm nay thơ văn lai láng đi .Vợ tớ đi vắng…

Thôi. Đi thăm người ốm rồi ra chờ xe. Chiều tàn gió lạnh. Bao cơn gió thổi về bờ bãi sông Hồng rồi đi đâu về đâu?

Những bến sông xưa rộn rã thế? Giờ thuyền đắm bến hoang cỏ múa xanh rì. Cô áo đỏ năm nào giờ có nhẽ thành bà cụ. Đi qua đây có thở dài như sông?

Chị chủ quán nhìn mình khó chịu, dù đã mua hai cốc cà phê cùng lon Bò Húc. Một thân già ngồi nép gốc cây có làm gì đâu nhỉ?

Cách đây vài năm chắc hắt toẹt cà phê, ném lon Bò húc, vỗ quần mà đi… Giờ thì nhũn nhặn cười hiền trước đôi mắt hình viên đạn của em chủ quán, tuổi tầm 50 mà nom như 70?!

1/Hổ phách

Máu của cây ngậm mấy trăm năm

Kể về vui buồn rừng bằng màu vĩnh cửu

Lời thơm chờ môi thơm.

2/Chia cắt

Vợ chồng Bướm chia xa mấy trăm cây số

Bướm chồng gọi trong hộp sắt

Bướm vợ đậu xuống hộp trả lời bằng đôi cánh rách .

3/Thơ như trái tim ấy

Hòa thượng tự thiêu. Xác thành tro trái tim hoá ngọc

Nói những gì sau mấy trăm năm

Sau nỗi đau là ngời sáng thâm trầm .

4/Có ghi âm thơ không?

Ngọc Tân mất lâu rồi. Nghe anh hát mà chảy nước mắt

Giọng ca trong băng ghi âm vẫn không thôi khao khát

Ai ghi âm thơ hay trong thế kỷ này?