Chuyện mùa lũ

Chuyện mùa lũ
Tôi ngược trở về với nơi ấy tuổi thơ Nhớ cánh buồm nâu đang xuôi về phía biển Ngắm mái đình cong nhớ cánh diều trên bến Ai thả lên trời trong chiều gió heo may

 

Tôi ngược trở về với nơi ấy tuổi thơ

Nhớ cánh buồm nâu đang xuôi về phía biển

Ngắm mái đình cong nhớ cánh diều trên bến

Ai thả lên trời trong chiều gió heo may

 

Ta ngược trở về với cái tuổi nhảy dây

Chơi ô ăn quan tay lấm đầy mực tím

Ngược về cái chiều bạn chia tay bịn rịn

Lên với xứ Mường khai phá đất hoang vu

 

Ta ngược trở về với quê bạn chiều thu

Phiên chợ hôm nghèo với những người áo vá

Những thúng những bưng đồ hàng dân dã

Quà mẹ mua về là những cái bánh đa

 

Tôi ngược trở về, những ngày ấy rất xa

Trở lại giảng đường sau những ngày dông bão

Lũ đã qua rồi, lòng nhói lòng tự hỏi

Ai đã phá rừng cho lũ dữ tràn qua?

 

Chuyện lại bắt đầu chỉ vừa mới hôm qua

Nơi bạn của tôi nhà chìm trong lũ ống

Bao đứa trẻ nghèo cùng bà ra trông ngóng

Rồi lặng lẽ đến trường thành những trẻ mồ côi

 

Một miền quê nghèo nước mắt lại tuôn rơi

Nhà dựng chưa xong, trẻ đến trường vẫn đói

Mơ ước thoát nghèo , dòng đời trôi rất vội

Cơm gạo chưa đủ đầy sao ấm áo mùa đông

 

Ngước nhìn trời người cứ trách bão dông

Cỏ mãi lên xanh hoa lại vàng bên suối

Bọn trẻ lớn lên bên sân trường lại hỏi

Lũ bởi ông trời hay những kẻ vô tâm!

 

Lương Duyên Thắng