Con thuyền chở mùa xuân

Con thuyền chở mùa xuân
Ta chèo chống con thuyền xưa cũ kỹ Đếm thời gian trên bến vắng mông lung Xuân trẻ trung có chịu ghé thuyền không? Hay né tránh sợ rêu phong lấm áo...


(Ảnh: Pexels)


Ta chèo chống con thuyền xưa cũ kỹ

Đếm thời gian trên bến vắng mông lung

Xuân trẻ trung có chịu ghé thuyền không?

Hay né tránh sợ rêu phong lấm áo...


Con thuyền ta chịu quá nhiều giông bão

Rạn vỡ hình hài, buồm trắng gió sương

Cứ mỏi mòn chờ đợi chở yêu thương

Chở mùa Xuân đi tìm phương cổ thoại


Ta vốn biết chẳng điều chi mãi mãi...

Xuân đến, Xuân đi còn lại chỉ con thuyền

Mỗi độ Xuân thuyền rệu rã nhiều thêm

Nhưng vẫn thế... vẫn ngày đêm ngóng đợi


Chở mùa Xuân, mong làn hương sôi nổi

Ve vuốt mạn thuyền, xua nỗi ưu tư

Và đưa Xuân đi về chốn hoang sơ

Chẳng có gió, chẳng có mưa...

        .. . chỉ có giấc mơ là vĩnh viễn..!


Ngày 16/02/2021

Nguyễn Ngọc Thạch