Con và cha mẹ

Con và cha mẹ
Bế con lần đầu đóa hoa vừa nở, thiên thần Bé xíu mà thật lớn lao Là cả một vùng trời, non nước, mây cao Con là con, con là tất cả Ngọt ngào Giọt sữa thơm đọng làn môi xinh cánh đào rung gió sớm

(Ảnh: Pixabay)



CON VÀ CHA MẸ

(Nguyễn Phương Thủy)


Bế con lần đầu

đóa hoa vừa nở, 

thiên thần

Bé xíu mà thật lớn lao

Là cả một vùng trời, non nước, mây cao

Con là con, con là tất cả

Ngọt ngào

Giọt sữa thơm đọng làn môi xinh cánh đào rung gió sớm

Mắt tròn đen lay láy kể chuyện dài

Da phớt hồng trong suốt tựa nắng mai

Bấy bớt tinh nguyên, bằng tình yêu kết lại

Ôm con vào lòng - ôm thế giới trong tay

Bao ngày yêu thương,

Bao đêm mất ngủ

Đến một chiều

Cây già

Hoa rụng

Quả bỗng thành trái đắng vô duyên

Vẫn làn môi xinh

Vẫn mắt nhung trời biển

Con biết nói rồi

Những lời nói đau tim


Nước mắt chảy vào trong

Vào vùng sâu thẳm

Phổi nép mình thu nhỏ

Một chút thôi 

Cho đủ sống. Để buồn

Bình yên

Hết tự bao giờ không biết

Mất dần như tia nắng muộn, vào đêm


Tiền hay tình có những khi

Chẳng còn ý nghĩa

Bởi những lời viển vông, vô vị

Có sức mạnh diệu kỳ

Xóa bỏ keo sơn


12.02.2024