Cuối đời

Cuối đời
Cuối đời Mây trắng bay trên đầu cao vời vợi Cỏ luân hồi xanh lút quá gối chân Bạc và vàng, cửa nhà và thật giả Đã trong tay biến đi như phép lạ Cuối đời Nửa ly rượu không đủ sức uống cạn

 

 


Cuối đời

Mây trắng bay trên đầu cao vời vợi

Cỏ luân hồi xanh lút quá gối chân 

Bạc và vàng, cửa nhà và thật giả

Đã trong tay biến đi như phép lạ


Cuối đời

Nửa ly rượu không đủ sức uống cạn

Bao bạn bè dần bỏ đi hết cả

Chỉ còn ta làm bạn với chính ta


Cuối đời

Anh em ruột ra người dưng nước lã

Cứ tưởng như không chung một mẹ cha

Con cháu lớn lên ông bà bé lại

Quả mai ngày lo tàn nụ rụng hoa


Cuối đời

Ai còn tin vào ai cùng ảo tưởng

Trên con đường ngập đói rét khổ đau

Sâu dưới đất người giống nhau như đất


Cuối đời

Tiếng khóc nấc đôi khi là tiếng hát

Mỗi nốt nhạc đều ghi bằng nước mắt

Người ăn mày đời đánh vỡ bát thời gian...


Nguyễn Quốc Văn