Đà Lạt mùa hồng chín

Đà Lạt mùa hồng chín
Hồng đã chín trĩu cành rồi anh Đà Lạt nhớ người nên hồng đỏ thắm Màu đỏ ấy từ môi em đấy Tháng mười này anh nhớ ghé về thăm Gió ngàn ru Đà Lạt biếc xanh Mắt con gái đương thì thu thăm thẳm


(Ảnh: Pixabay)


ĐÀ LẠT MÙA HỒNG CHÍN

(Nguyễn Quốc Văn)


Hồng đã chín trĩu cành rồi anh

Đà Lạt nhớ người nên hồng đỏ thắm

Màu đỏ ấy từ môi em đấy

Tháng mười này anh nhớ ghé về thăm


Gió ngàn ru Đà Lạt biếc xanh

Mắt con gái đương thì thu thăm thẳm 

Em nhớ lắm! Anh ơi! Em nhớ lắm!

Ngực Đăm Ri thác đổ nước trắng trời 


Đà Lạt ơi! Mưa thu chưa rơi

Hoa dã quỳ vẫn vàng ươm như nắng 

Mi-mô-za tím thủy chung chờ đợi 

Cánh mong manh khao khát níu vai người 


Đà Lạt ơi! Anh yêu thương nhớ ơi!

Xin ấm lại mối tình xưa xa vắng 

Xin da diết ảo huyền câu hát

Hái hồng yêu em đã đỏ chín rồi…