Đi qua ngày bão giông

Đi qua ngày bão giông
Bỗng chốc thật mình hơn Là khoảng trời bước qua ngày giông bão Mây thanh tân trải sắc màu uyên áo Trong ngần mắt nắng liêu trai. Dòng sông hát lên ý nghĩ ban mai

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

ĐI QUA NGÀY BÃO GIÔNG
(Trần Huyền Tâm)

Bỗng chốc thật mình hơn 
Là khoảng trời bước qua ngày giông bão
Mây thanh tân trải sắc màu uyên áo
Trong ngần mắt nắng liêu trai.
 
Dòng sông hát lên ý nghĩ ban mai
Thảnh thơi trôi trong dáng hình xưa cũ
Gió quên hết những cuồng quay vần vũ
Như chưa từng biết bầm dập tả tơi. 
 
Bên những héo tàn rụng rơi
Giàn Cát Đằng lại tím chùm hoa mới
Cái tinh khôi biết chờ biết đợi
Bão tan rồi mới hé nụ xòe bông.
 
Thu vẫn còn bịn rịn lối về Đông
Chút lao xao đủ để lòng chạnh nhớ
Chút lặng yên sau ầm ào bão tố
Chút vững vàng trước đắng ngọt trần ai. 
 
Vẫn là anh trong vắt một hình hài
Bàn tay ấm nồng huyền thoại
Bước qua bão giông, vàng kim ở lại
Bên đời diệu phúc thái lai. 
 
Vẫn là anh trong vắt một hình hài
Bên em thiện lành nhân ái
Bước qua bão giông, tin yêu ở lại 
Thương người đỡ đoạn trầm luân. 
 
 
15/11/2021
THT

---
(*) Uyên áo: Sâu xa, uyên thâm, huyền bí, màu nhiệm
(**) Trầm luân: bể khổ đời người