Đời này kiếp ấy

Đời này kiếp ấy
Có khi rực rỡ đèn vàng Ly nâng, chén chạm… nghe vang góc trời Chén thù, chén tạc không ngơi Ngỡ như đời chỉ vui thôi, không sầu

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


ĐỜI NÀY KIẾP ẤY

(Sông Hàn)


Có khi rực rỡ đèn vàng

Ly nâng, chén chạm… nghe vang góc trời

Chén thù, chén tạc không ngơi

Ngỡ như đời chỉ vui thôi, không sầu


Có khi lặng lẽ đêm thâu

Bánh mì một ổ… mong đâu gì nhiều

Căn phòng chông chênh cô liêu

Bóng ta quay mặt, chẳng yêu ta rồi


Hai miền sáng – tối cuộc người 

Khi hào quang rọi, khi ngồi lặng câm

Để rồi tự ngộ ra chăng:

Đời người một kiếp – nao bằng nào đây??