Đồng vọng

Đồng vọng
Người vừa đến ta đã lại đi rồi Còn nỗi nhớ lọt vào miền xa thẳm Sân ga vắng tiếng còi tàu xa ngái Mênh mênh, mang mang một ráng chiều Ta sóng sánh soi vào đáy mắt Loang loang .. mưa thấm vào lòng đau !

 


Người vừa đến ta đã lại đi rồi 

Còn nỗi nhớ lọt vào miền xa thẳm 

Sân ga vắng tiếng còi tàu xa ngái 

Mênh mênh, mang mang một ráng chiều 

Ta sóng sánh soi vào đáy mắt 

Loang loang .. mưa thấm vào lòng đau !

Cuộc bể dâu này trọn những đêm thâu 

Và nhân ngãi thoảng như là cơn gió 

Trăng che vạt áo, mây vừa chạm núi 

Người chở che, hay là nỗi đa mang? 

Một bước chân thôi là tới địa đàng 

Sao ta sợ lòng người như thác đổ 

Ta bỗng nhủ mình thương chút giếng khơi 

Để đến nỗi hoá ra nông nổi 

Sâu sắc chi cơi đựng trầu thuở ấy 

Ta với người têm một miếng trầu cay!


Hà Nội, 12/2019

Nguyên Hạnh