Em đi qua anh

Em đi qua anh
Cả một góc đời ta sống bên nhau Mấy mươi năm chung gối chụm đầu Cơm trắng nhường nhau, chén trà thơm sẻ nửa Anh là bạn, là chồng của em, là tất cả Những cội nguồn, hơi thở, nghĩ suy

(Ảnh: Nhà thơ Phương Thủy)


EM ĐI QUA ANH 

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Cả một góc đời ta sống bên nhau 

Mấy mươi năm chung gối chụm đầu

Cơm trắng nhường nhau, chén trà thơm sẻ nửa

Anh là bạn, là chồng của em, là tất cả

Những cội nguồn, hơi thở, nghĩ suy

Vững bước đi, bốn mùa, em tựa

Bờ vai, tay ấm, mắt hiền ...

 

Sáng nay 

Chợt bên đường chiếc áo màu quen quá

Anh đứng, nhắn tin gì ... đâu có phải cho em.

Em đi qua, như một người không quen biết

Em đi qua không một lần ngoái lại 

Sợ gặp nhau ánh mắt tủi hờn

Có sạm nắng của bao chiều mong nhớ

Có lạnh sương rơm rớm những đợi chờ!

 

Em đi qua, hương có còn quen thuộc?

Em chạy trốn anh

Trốn lòng hoang hoải

Em chạy trốn đời

Trớ trêu khắc khoải

Tiếng cười ai vùi trong nước mắt.

 

Em lướt qua anh

Góc đời kia bỏ lại

Anh là bạn, là chồng, là tất cả

Cho một người... vừa mới nhận tin anh.

 

28.08.2024