Giã từ

Giã từ
Rải tro tình theo ngọn gió lang thang Sợi tơ lòng thăm thẳm chốn mênh mang... Hồn tím tái giữa chiều vàng cô độc Lệ tràn mi mà ta nào dám khóc, Khẽ nghiêng mình ta vĩnh biệt yêu xưa...


(Ảnh: Pixabay)

GIÃ TỪ...!

(Ngọc Thạch)

 

Rải tro tình theo ngọn gió lang thang

Sợi tơ lòng thăm thẳm chốn mênh mang...

Hồn tím tái giữa chiều vàng cô độc

Lệ tràn mi mà ta nào dám khóc,

Khẽ nghiêng mình ta vĩnh biệt yêu xưa...

Một đêm dài tơi tả cả giấc mơ

Tim rỉ máu những  vần thơ tàn tạ,

Giữa dòng đời vẫn cuồng say, hối hả

Ta rã rời,hồn nghiêng ngả... liêu xiêu

Dẫu con tim ta nào ước mơ nhiều.

Chỉ muốn có một chút chiều thơ mộng...

Những lời yêu ngập bờ môi cháy bỏng

Phút nồng nàn trong khát vọng yêu thương

Bỗng vỡ tan trong đêm lạnh mờ sương.

Ta đưa tiễn tình về phương cực lạc...

Rải tàn tro cuốn theo vào gió cát.

Ta giã từ niềm khao khát...riêng ta...!


Ngày 25/09/2017