Giải oan Thị Màu

Giải oan Thị Màu
Đừng ai chê nữa, Thị Màu Tôi yêu nàng nhất địa cầu này đây Giá Màu, người của thời nay Tôi thành kẻ cướp cao tay… chả đùa! Người đời miệng lưỡi cay chua


(Ảnh: Kim Anh)


GIẢI OAN THỊ MÀU

(Kim Chuông)


Đừng ai chê nữa, Thị Màu

Tôi yêu nàng nhất địa cầu này đây

Giá Màu, người của thời nay

Tôi thành kẻ cướp cao tay…

chả đùa!

Người đời miệng lưỡi cay chua

Tội Màu ư, cái tội thừa lửa tim

Người ta biết dấu cái nhìn

Biết đem mình, tự nhấn chìm mình đi

Màu không. Chả sợ qué gì

Yếm đào cứ tốc, oản thì cứ phơi

Sướng lên, bé cả ông giời

Tội thì Màu chịu! Hơn ngồi nhịn suông

Lệ làng, cái lệ ẩm ương

Tội Màu, cái tội yêu thương con người

Trời sinh chuyện ấy trên đời

Gặp nồi, đã mở vung rồi thì thì ăn

Việc gì cứ phải lăn tăn

Miếng ngon, Bụt ứa chân răng…còn thèm

Quê mình có Thị Màu em

Nếm thêm miếng chả, miếng nem…

Chấp gì!

Thị Màu giờ mới quá đi

Chẳng e phép nước, ngại chi lệ làng

Ô kê! Khi gặp bạn vàng

Hồn nhiên hai đứa giải oan Thị Màu!