Gọi cát trắng

Gọi cát trắng
Gió đâu mà cát lại bay Liêu xiêu chân bước, cay cay mắt nhìn Mịt mờ trong cõi lần tìm Âm u tiếng gọi, lặng chìm bóng ai Dạt xô suốt tháng năm dài

(Ảnh: Pixabay)


GỌI CÁT TRẮNG

(Trương Minh Hiếu)

 

Gió đâu mà cát lại bay

Liêu xiêu chân bước, cay cay mắt nhìn

Mịt mờ trong cõi lần tìm

Âm u tiếng gọi, lặng chìm bóng ai

 

Dạt xô suốt tháng năm dài

Hỏi còn giữ lấy một vài phút giây

Bỏ đi vạt nắng hao gầy

Nát lòng giữ lại những ngày mưa trôi

 

Đã làm hạt cát em ơi

Thì tan với biển, với trời mà yêu

Cuồng quay cuốn sớm vào chiều

Đổ thương vào nhớ, buộc diều vào dây

 

Ta cầm cát trắng trong tay

Càng siết chặt, cát càng dày hạt rơi

Nên thôi cứ mặc lẽ đời

Trách chi là cát tại trời sinh ta