Hà Nội nhớ

Hà Nội nhớ
Hà Nội mưa phùn anh nhớ không Mưa giăng giăng phố, níu chân người Mưa bay hạt mỏng, vương trên tóc Trong những chiều xuân, phố vắng người Hà Nội vào hè anh với tôi

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)



HÀ NỘI NHỚ

(Lương Duyên Thắng)


Hà Nội mưa phùn anh nhớ không

Mưa giăng giăng phố, níu chân người

Mưa bay hạt mỏng, vương trên tóc

Trong những chiều xuân, phố vắng người


Hà Nội vào  hè anh với tôi

Hồ Tây sương mỏng những buổi chiều

Ta ngồi mơ mộng bên hàng liễu

Đàn hát để quên nỗi nhớ nhà


Hà Nội thu về trong mắt ai

Chiều công viên nắng, bóng đổ dài

Có người đem tặng nhành hoa dại

Rồi phá lên cười, trông rất duyên


Hà Nội đông về mưa vẫn nghiêng

Chiều đông hai đứa trú bên thềm

Thầm thì trao gửi lời yêu mến

Gió mùa hờ hững, lướt qua vai


Hà Nội bây giờ tôi nhớ ai

Mà nghe trống vắng những đêm trường

Bốn mùa in đậm trong tâm tưởng

Hà Nội, bây giờ ai nhớ tôi