Hành trình cuối

Hành trình cuối
Hành trình trăm năm, Chỉ trong nháy mắt. vật vã luân hồi, Ngàn năm bóng én đưa thoi… Vạn năm ta đợi, Triệu năm vẫn chờ. Bao nhiêu gương mặt người, Cứ quen rồi lạ. Ngã bảy ngã ba,

(Ảnh: Xuân Nguyễn)


HÀNH TRÌNH CUỐI
(Anh Vũ)

 


Hành trình trăm năm,
Chỉ trong nháy mắt.
Vật vã luân hồi,
Ngàn năm bóng én đưa thoi…

Vạn năm ta đợi,
Triệu năm vẫn chờ.
Bao nhiêu gương mặt người,
Cứ quen rồi lạ.
Ngã bảy ngã ba,
Từ lạ nên quen…

Hành trình tám mươi mốt lần,
Địa cầu huỷ diệt,
Hoá hoá sinh sinh,
Cho ta gặp được chính mình…

Gặp bảy tỷ con người,
Chưa một ai xuất thế,
Hành trình ngàn đời,
Hành trình vạn kiếp,
Nghiệp cứ đa mang,
Lung còng gánh Nghiệp…

Trái đất nặng trĩu,
Bẩy tỷ người,
Linh hồn đóng sỏi,
Khòm lưng nuối tiếc Lợi, Tình
Hom hem lăng mộ hư Danh…

Chuyến tàu cuối, 
Sân ga chật chội,
Chen lấn nhau,
Bao chấp trước cồng kềnh…

Ta gặp ta,
Qua bao kiếp tử sinh,
Là người Tình,
Ngàn năm ta đứng đợi…

Khóc hết tương tư,
Mưa Ngâu bạc trắng đầu,
Sông Ngân xao xác ngọc reo…

Nắm tay nhau Ta nhé,
Ta đã già và em hãy còn son,
Hai ta đứng đợi đầu non,
Sương giăng kín lối,
Khat khao nhau,
Về nơi không tuổi…

Trăng thôi già,
Thôi dầu dãi Hoàng Hạc Lâu,
Ta biết rằng,
Phút chờ đợi chẳng còn lâu…