Hoa

Hoa
Chẳng biết vì sao lại gọi hoa Nồng nàn mê mẩn cõi người ta Mát hơn bàn thạch trong như ngọc Nóng vượt hoả sơn trắng tựa ngà Người bảo Giời cho cần giấu kín


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

HOA

(Nguyễn Văn Thông)


Chẳng biết vì sao lại gọi hoa

Nồng nàn mê mẩn cõi người ta

Mát hơn bàn thạch trong như ngọc

Nóng vượt hoả sơn trắng tựa ngà


Người bảo Giời cho cần giấu kín

Kẻ bàn tự có cứ phô ra

Hương thơm trời đất gom trong ấy

Để mãi cuộc đời say đắm hoa