Hoa Loa Kèn

Hoa Loa Kèn
Thủa xa xưa anh tặng em chùm hoa trắng Cánh xếp tròn giấu đêm dài trăn trở Hương nồng thơm, phấn phủ đầy trang sách mở Chưa một dòng anh viết tặng em Thủa xa xưa anh bối rối bên thềm

(Tranh Nguyễn Phương Thủy)


HOA LOA KÈN 

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Thủa xa xưa anh tặng em chùm hoa trắng

Cánh xếp tròn giấu đêm dài trăn trở

Hương nồng thơm, phấn phủ đầy trang sách mở

Chưa một dòng anh viết tặng em

 

Thủa xa xưa anh bối rối bên thềm

Ở trong ấy là người anh yêu dấu

Bước ngập ngừng, lời không dám ngỏ

Nụ hoa khép mình biêng biếc màu xanh.

 

Thủa xa xưa em biền biệt ra đi 

Sa mạc trống trơn và trời xanh da diết

Nơi bàn chân ạnh chẳng bao giờ đến được 

Nơi hoa loa kèn không chỉ trắng tinh khôi.

 

Thời gian trôi, thấm thoát nửa cuộc đời

Sách vẫn mở lòng, bút chưa chạm mực

Chùm hoa xưa vẫn còn thơm nưng nức 

Chỉ có một người đã bước sang ngang.

 

Cây si anh trồng nay gù cong ngõ vắng

Có chàng trai đang bẽn lẽn cầm hoa 

Có cô gái vừa sang mười bẩy

Đón nụ hôn đầu, tóc xõa trong trăng ...

 

07.02.2024

Tranh vẽ và thơ Phương Thủy Nguyễn