Hoài Niệm

Hoài Niệm
Nơi đây có phải quê mình không em nhỉ? Sớm tinh mơ chim ríu rít lưng đồi Tiếng suối hát từ rừng xa vọng lại Ngỡ bước ai về ngang đỉnh dốc chơi vơi.



(Ảnh: Pixabay)

HOÀI NIỆM

(Triệu Quốc Bình)


Nơi đây có phải quê mình không em nhỉ?

Sớm tinh mơ chim ríu rít lưng đồi

Tiếng suối hát từ rừng xa vọng lại

Ngỡ bước ai về ngang đỉnh dốc chơi vơi.


Trái bắp đầu mùa mằn mặn vị mồ hôi

Đòn gánh trên vai như nửa vòng trái đất

Manh áo mới nằm yên trong kỷ niệm

Bát cơm đầy theo dọc những giấc mơ.


Tiếng cười em xua cơn khát mỗi mùa khô

Câu hát ru chìm trong mưa mùa hạ

Vẫn vẹn nguyên một màu xanh rất lạ

Yêu lắm quê mình Bình Phước ta ơi…


Nắm tay nhau theo con phố ngược xuôi

Nơi xóm cũ màu xanh đô thị mới

Em yêu ơi! Mùa xuân đang gọi

Giục  ta về một thủa tuổi đôi mươi.


Em hãy nhìn trong nắng  hồng tươi

Những mơ ước hôm qua nay thành điều bình dị                     

Nhà máy công trình vươn tầm cao thế kỷ

Bên những cánh rừng thay lá tươi non.

                       

Bình Phước 11- 2011 

Triệu Quốc Bình