Hờn ghen

Hờn ghen
Tôi ghen hoài cơn gió, Cứ hôn vào tóc em. Gió ve vuốt thật êm, Lên tóc huyền óng ả...! Tôi hờn cùng biển cả, Ôm em trọn vào lòng.

(Ảnh: Tam Tran)




HỜN GHEN...?

(Nguyễn Ngọc Thạch)


Tôi ghen hoài cơn gió,

Cứ hôn vào tóc em.

Gió ve vuốt thật êm,

Lên tóc huyền óng ả...!
 

Tôi hờn cùng biển cả,

Ôm em trọn vào lòng.

Đem con sóng bềnh bồng,

Vỗ về em tha thiết...!
 

Gió đâu nào hay biết?

Em còn rất thơ ngây!

Và biến chắc nào hay?

Tôi yêu nàng say đắm.
 

Tôi ghen hờn nhiều lắm...

Khi biển gió bông đùa!

Tôi xin gió hôn vừa...

Biển ôm em nhè nhẹ!
 

Để tôi còn có thể,

Ôm chặt nàng trong tay...

Gửi nụ hôn mê say,

Lên bờ môi ngào ngạt,
 

Nồng hương thơm bát ngát!

Tôi khao khát với lời..

Em là của riêng tôi!

Đến muôn đời... Em nhé!